Trước đó Liễu Tô cũng không cẩn thận quan sát, nhưng nghĩ lại muốn biết cũng không dễ: “Có thể bán cho tôi không?”

“Ngày mai tôi đi hỏi thăm sẽ biết.” Đường Duệ cảm thấy chuyện này cũng không có gì, đoán rằng sẽ có thể bán, hiện nay động vật biến dị ăn lương thực sạch sẽ, nếu làm cho sản lượng giảm xuống, căn cứ cũng đang sầu lo vì việc này, còn không bằng nghĩ cách giải quyết trước tiên.

Căn cứ cũng không thể chỉ đứng nhìn động vật biến dị ăn mà sẽ không lo.

Dù sao cuối cùng đám lương thực được trồng này vẫn để cho người ăn, người có dị năng hệ Mộc ăn không hết nhiều như vậy.

Hơn nữa cũng chỉ là một bộ dụng cụ mà thôi, không quý giá gì, khi đó bọn họ đi ra làm nhiệm vụ đều có mang theo, giống như là một loại sóng siêu âm hay một nguyên lý nào đó làm cho động vật biến dị đi ra ngoài.

Nếu thật sự không được anh sẽ tìm người, các đồng nghiệp cũ từng làm chung với nhau khẳng định sẽ mang tới một cái.

Liễu Tô đột nhiên nhớ tới miếng đất hoang này của cô toàn là gà rừng, cô còn chưa bắt hết đâu: “Vậy bộ dụng cụ này có thể đuổi đám gà rừng này của tôi đi hết không, trong miếng đất này của tôi có rất nhiều gà rừng, nếu rảnh rỗi tôi còn có thể đi nhặt trứng gà nữa đấy, dù sao bọn họ ăn thực vật biến dị, tôi cũng không cần chăm.”

“Không thể, đều có khoảng cách hết, cài đặt phạm vi xung quanh đất ruộng sẽ không sao.” Đường Duệ biết ở địa phương này có nhiều gà rừng, ngày hôm qua anh đi cắt cỏ còn nhặt được mười quả trứng gà. Còn gặp được vài con gà rừng bay đi.

Ở bên này Đường Duệ nói chuyện nhưng cũng làm việc không ngừng, chuồng gà đã sắp dựng xong.

Liễu Tô nhìn chuồng gà làm từ cọc gỗ, phía trên còn có nơi trú mưa khá lớn, ban ngày có thể che nắng, trời mưa có thể chắn mưa.

Hiện giờ nhiệt độ khá cao, dự đoán không lâu nữa trời sẽ mưa.

Đến lúc này Liễu Tô mới nhớ tới cô vẫn chưa trồng cỏ. Hôm qua cô đã chuẩn bị cả một túi to hạt giống cỏ để hôm nay gieo trồng, chuẩn bị cho các loại động vật nhỏ sau này ăn.

Sau khi hỏi Đường Duệ, biết được hạt giống đều được đặt trên tấm bạt nhựa phía sau doanh trại, Liễu Tô chạy trở về lấy một ít hạt giống cỏ chuẩn bị gieo bên trong chuồng gà và chuồng thỏ trước.

Để sau này bọn chúng cũng có thể tự mình ăn lá cây.

Bên ngoài cũng phải trồng một ít, lá cây gà ăn ít nhưng con thỏ lại ăn rất nhiều, cho thỏ ăn lá cây thì chi phí làm sao thấp bằng cho thỏ ăn cỏ chứ.

Liễu Tô quay đầu dùng dị năng trồng cỏ hết cả bên trong lẫn bên ngoài, thấy Đường Duệ đã dựng xong chuồng gà và chuồng thỏ, cũng không quấy rầy anh mà đi đến miếng đất làm việc hằng ngày, không thể lười biếng thường xuyên.

Chờ đến lúc làm hết việc hôm nay đã là sau sáu giờ.

Việc đã làm xong, Liễu Tô cũng không còn chuyện gì cần làm nữa.

Khi Liễu Tô làm việc rất tập trung, cũng không chú ý đến xung quanh, đợi đến khi cô ngẩng đầu lên đã thấy Đường Duệ đứng đó không biết từ bao giờ.

Nhìn sang bên cạnh chân Đường Duệ có vài con chim biến dị, không chờ Liễu Tô chào hỏi, Đường Duệ đã khoát tay, một tia sét đánh xuống làm cho con chim bị điện giật chết.

Người có dị năng hệ Lôi thật là lợi hại, có việc gì cứ việc chém một tia sấm sét xuống.

So với dị năng hệ Mộc của cô thì mạnh mẽ hơn, nhiều nhất cô cũng chỉ có thể trồng trọt, trước khi Liễu Tô chưa nhận ra dị năng cũng đã từng mơ ước tới cảnh tượng chỉ cần khoát tay thì bầu trời hiện đầy sấm sét. Đáng tiếc hiện thực rất đau lòng, cô cũng không nhận được một dị năng mạnh mẽ nào.

Chỉ có thể an ủi bản thân rằng có còn hơn không.

Đường Duệ thấy Liễu Tô đã xong việc, gật đầu nhìn Liễu Tô rồi nở nụ cười, cong eo nhặt con chim biến dị lên.

“Đi thôi, đi về tôi nướng chim cho em ăn”

Liễu Tô nghe được có thịt chim nướng ăn, trong nháy mắt đã quên sự ganh tị trong lòng, vui vẻ trở về chuẩn bị ăn thịt chim nướng.

Cô vẫn chưa được ăn món này đâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play