Ngày thứ hai, Liễu Tô ngủ một giấc đến hơn chín giờ, đây là lần đầu cô ngủ nướng sau khi chuyển đến đây. Liễu Tô mở mắt ra nhìn nóc phòng, một lúc lâu sau cô mới tỉnh lại.

Cô không nằm ì trên giường, đã tỉnh rồi thì ngồi dậy.

Cô đi ra ngoài, không nhìn thấy Đường Duệ nên nghĩ rằng anh đã tới từ sáng sớm. Cô nhìn thấy trên bàn có trứng chiên với cháo.

Sờ bát vẫn thấy ấm, Liễu Tô ngồi xuống ăn.

Chắc hẳn Đường Duệ đợi cô một lúc lâu mà không thấy nên đã ăn trước, cô cũng phải ăn nhanh.

Liễu Tô nhanh chóng ăn hết hai bát cháo rồi đặt xuống mặt bàn.

Liễu Tô chuẩn bị đi gà và thỏ hôm qua cô mang về.

Hôm qua cô quá bận, sau khi giao bọn chúng cho Đường Duệ thì không để ý nữa, hôm nay cô phải đi xem rồi sắp xếp ổ cho bọn chúng, để chúng nó trưởng thành thuận lợi.

Sau khi rời khỏi doanh trại, cô đi về hướng bên phải mà không có mục đích gì, không biết Đường Duệ thả chúng nó ở nơi nào, chắc hẳn không thể quá xa, xa dễ bị lạc, động vật không có sức chiến đấu gì, còn phải để ý chúng nó.

Liễu Tô đi tới hướng vườn rau, gần đây vườn rau gần nhà đã sinh trưởng rất tốt, những loại rau xanh đều có thể ăn, bí đỏ, bí đao còn chưa chín hoàn toàn, còn phải đợi rất lâu.

Đậu đũa, cà chua cũng chưa chín.

Liễu Tô đi vào kiểm tra, phát hiện không có côn trùng nào thì yên tâm.

Khi trồng trọt cô sợ rắn nhất, không thể phun thuốc với rắn, cô phải tự đi bắt, ban đầu ở căn cứ một trăm mét cô còn có thể bắt được, hiện tại bắt rắn bằng cách nào?

Có mười con cô cũng không bắt hết được.

Nhìn qua vườn rau, Liễu Tô tiếp tục đi không bao lâu thì đã nhìn thấy Đường Duệ ngồi xổm trên mặt đất đóng cái gì đó.

Liễu Tô đi tới gần xem xét, phát hiện Đường Duệ đã làm xong hai cái hàng rào, gà một cái thỏ một cái. Anh làm hàng rào rất chắc chắn, ít nhất gà con không ra được.

Bây giờ anh đang xây ổ gà.

Liễu Tô ngồi xuống nhìn Đường Duệ làm việc: “Anh đã nuôi gà và thỏ sao?”

Đường Duệ ngẩng đầu nhìn Liễu Tô rồi cúi đầu tiếp tục làm việc: “Trước thiên tai tôi đã nuôi một con chó nhỏ, chưa từng nuôi gà và thỏ, nhưng tối hôm qua tôi đã tìm người hướng dẫn chăn nuôi, tối hôm nay tôi phải về căn cứ một chuyến để lấy sách hướng dẫn.”

Còn có chuyện tốt như vậy sao?

“Bản cứng hay bản mềm?”

“Bản mềm, những năm thiên tai đã có rất nhiều giấy tờ bị đốt, tôi hỏi người ta cách nuôi rồi nhớ để về thử.” Đường Duệ làm việc không ngừng tay, anh đóng gỗ vài lần đã ra hình dạng cơ bản.

“Tôi còn thuê phòng ở căn cứ, bây giờ quay về cũng phải trả phòng, còn phải lấy vài món đồ, cô có chuyện gì phải làm không?”

Đường Duệ hỏi Liễu Tô, nếu có thì anh sẽ làm giúp cô.

Liễu Tô cúi đầu nghĩ, cô mới quay về nên không có chuyện gì để làm: “Hôm qua tôi phát hiện ở gần lương thực có vết tích của thú biến dị, hình như chúng nó đã phát hiện lương thực nên muốn trộm lương thực, chuyện này phải xử lý như thế nào?”

“Thú biến dị nào?” Đường Duệ ngẩng đầu nhìn Liễu Tô, nếu là thú biến dị lợi hại thì anh không về căn cứ nữa, để Liễu Tô ở đây một mình thì anh không yên lòng.

Thú biến dị có thể sống sót ở nơi hoang dã đều không tầm thường.

Liễu Tô không nhìn thấy chúng nó: “Không thấy, chắc hẳn là loại chim biến dị, lúc ấy quân đội nói đã kiểm tra nơi này, không có thú biến dị cỡ lớn.”

“Hôm qua tôi phát hiện có vài mầm cây bị cắn, dấu răng không giống động vật cỡ lớn.”

Đường Duệ không cho rằng động vật cỡ nhỏ thì không có lực sát thương nào: “Vậy cũng không thể không đề phòng, động vật biến dị cũng không phải chuyện đùa, lát nữa tôi sẽ tới đó xem thử, ngày mai tôi về căn cứ xem ở căn cứ có biện pháp gì không, trước đây ở trong quân đội có dụng cụ tạo sóng âm xua đuổi động vật biến dị, không biết bọn họ có bán không.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play