Gia súc? Tống Vấn cảm thấy mình đã đánh giá thấp cô gái này, phải biết rằng gia súc còn sống hiện nay đều là giá trị cực cao, có thể so sánh với Rolls-Royce trước ngày tận thế .
Ông nghĩ tới các nguyên vật liệu và thời gian cần thiết, cảm thấy có thể.
“Được, Thường Minh có nói, cô muốn đổi bằng khoai từ?”
Liễu Tô cúi người mở bao tải khoai từ, lấy ra một củ cho Tống Vấn xem.
“Đây là năm mươi ký khoai từ, tôi cũng mang theo báo cáo kiểm nghiệm của khoai từ, ông có thể xem qua.”
Nói rồi, cô lấy ra báo cáo kiểm nghiệm khoai từ cùng với củ khoai từ đưa cho Tống Vấn.
Tống Vấn nhận khoai từ nghiêm túc xem xét, rồi lại tỉ mỉ xem kết quả kiểm nghiệm, xác nhận không có vấn đề gì mới nói: “Được, cô muốn xây khi nào?”
“Càng sớm càng tốt.”
Chủ nhiệm Tống suy nghĩ một lúc, rồi hỏi: “Tháng năm có được không?”
Liễu Tô tính toán thời gian, bây giờ là giữa tháng ba, vậy còn khoảng một tháng rưỡi nữa thì có thể xây nhà, cũng không tính là chậm.
“Được.”
Tống Vấn mỉm cười gật đầu, rồi nói: “Vậy quyết định vào đầu tháng năm nhé, tôi sẽ tìm người liên hệ với cô, hai người bàn bạc chi tiết, nếu có yêu cầu cụ thể gì cô cứ nói với anh ta. Nhà của cô không lớn, dự kiến khoảng mười ngày, nửa tháng là xây xong.”
Liễu Tô yên tâm, xem như giải quyết xong việc lớn này.
Đây là việc quan trọng nhất trong năm nay.
Để lại khoai từ, Liễu Tô chào tạm biệt Tống Vấn rồi lái xe ba bánh đã trống không chuẩn bị đến trung tâm kiểm nghiệm.
Cô còn muốn đến xem giun biến dị.
Hôm qua, khi nghe Thường Minh nói về nó thì Liễu Tô cảm thấy rất hứng thú, người khác sợ giun biến dị ăn cây trồng không nuôi nổi, cô không sợ.
Chủ yếu bây giờ không có vấn đề lá rau hỏng nữa, rau củ trồng từ dị năng đều rất đẹp.
Dù thỉnh thoảng có lá rau xấu và cứng cũng không bị bỏ đi, rửa sạch vẫn ăn được, không phải ngon hơn thân cây ngô sao?
Ở hệ thống mua sắm, một kim tệ Liễu Tô có thể mua được nửa cân rau, giá rất rẻ.
Hơn nữa, rau củ trong khu vườn 100 mét vuông của cô cũng ăn không hết, bán thì không được thuận tiện.
Cô ở xa, không như các dị năng giả hệ Mộc khác sống quanh căn cứ, về nhà chỉ mất hơn mười phút, bán rau rất thuận tiện.
Cùng giá bán, nhưng tới nhà cô phải đi xe mất hơn chín tiếng, nghĩ thôi cũng biết không dễ bán.
Nếu có thể nuôi giun, phân giun sản xuất ra có thể dùng làm phân bón cho các cây trồng có giá trị cao hơn, rút ngắn thời gian sinh trưởng, như vậy cũng không tệ.
Những cây lương thực cô trồng hiện tại ở hệ thống mua sắm giá không cao, nếu chuyên để bán cho hệ thống mua sắm, cần phải suy nghĩ kỹ.
Trung tâm kiểm nghiệm khác với quân đội, không có bảo vệ ở cửa.
Liễu Tô cẩn thận khóa xe bằng bốn khóa, còn tìm một chỗ kín đáo để đỗ xe. Đây là xe mới, phải cẩn thận chút.
Sau khi vào cửa, Liễu Tô tìm đến quầy lễ tân, nói đã hẹn với Từ Trạch Khải.
Lễ tân chỉ cho cô phòng 308 ở tầng ba.
Liễu Tô tìm đến phòng 308, gõ cửa bước vào.
Từ Trạch Khải đang xem tài liệu trong văn phòng, nhìn thấy Liễu Tô thì ngay lập tức nhận ra cô giống như miêu tả của Thường Minh.
Anh ta nhanh chóng đứng dậy mời Liễu Tô ngồi.
Liễu Tô nói vài câu khách sáo rồi vào thẳng vấn đề, cô muốn xong việc sớm để về trước khi trời tối.
“Tôi muốn xem giun có được không?”
“Được chứ.” Từ Trạch Khải đứng lên nói với Liễu Tô: “Đi theo tôi, chúng đều ở trong phòng thí nghiệm.”
Vào phòng thí nghiệm, Liễu Tô thấy nhiều loại động vật biến dị.
Có con giống như trước ngày tận thế, có con thì khác, đẹp nhất là con mèo có ba đuôi.
Rất giống mèo yêu trong phim, với lại cả người nó trắng như tuyết, không có một sợi lông màu nào.
Nó đang cúi đầu ngủ, Liễu Tô cứ nhìn mãi, thật sự rất đẹp.
Từ Trạch Khải thấy Liễu Tô đang nhìn, cũng đơn giản nói qua: “Con mèo biến dị này mới được mang tới hôm qua, khả năng cụ thể chưa kiểm tra được, có lẽ là hệ không gian, nhưng nghe nói tính khí không tốt lắm.”
Liễu Tô gật đầu, đẹp thì tính khí xấu cũng chịu được, nếu xấu thì không thể chấp nhận.
Nhưng hôm nay vẫn phải làm việc chính, Liễu Tô cố gắng quay lại chủ đề.
Cùng Từ Trạch Khải đi đến chỗ một cái hộp ở trong góc, Từ Trạch Khải đến gần và bỏ tấm vải đen phủ trên hộp xuống.
Liễu Tô thấy bên trong có hai con giun dài bằng bàn tay đang lăn lộn trong đất. Trên thân chúng có những hạt đen nhỏ, giống như phân thỏ vậy.