Từ mùng Bảy trở đi, Du Nhiên Cư bắt đầu có khách - phần lớn là những người đi làm ăn xa hoặc buôn bán nhỏ lẻ, đến hỏi xem ngày nào xuất hành thuận lợi, hoặc nên đi về hướng nào thì dễ phát triển.
Những chuyện kiểu này đối với tôi mà nói chỉ là chuyện nhỏ, cơ bản nhìn sơ tay, lật lật vài ngón, là có thể trả lời ngay.
Tuy nhiên, theo lời dạy của sư phụ tôi, việc càng đơn giản thì càng phải làm chậm, càng chậm, người ta càng thấy mình tỉ mỉ, tận tâm. Còn việc càng khó thì ngược lại, càng phải làm thật nhanh, càng nhanh, người ta càng cảm thấy mình cao tay, lợi hại.
Tuân theo nguyên tắc ấy, tôi lúc thì lật tay trái, lúc lại lật tay phải, khi thì nhíu mày suy tư, khi lại trầm ngâm gật gù. Người xếp hàng phía sau nhìn thấy, ai nấy đều vui vẻ, cảm kích trước thái độ làm việc nghiêm túc, có người còn tự động đưa thuốc mời hút, có người thấy trong chén tôi hết nước, chủ động rót thêm.
Tiền.
Thật ra, tôi nghĩ nếu mỗi người chỉ mất có một phút, thì đúng là không đáng với trăm đồng họ bỏ ra.
Lúc gần 11 giờ sáng, tôi định về ăn cơm thì lại có khách bước vào. Là một cô gái chừng hai mươi tuổi, ngoại hình khá ưa nhìn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play