Thành thật mà nói, lúc ấy tôi đúng là ếch ngồi đáy giếng, lần đầu tiên nghe đến loại “nghiệp vụ” như thế này. Nhưng, trong mắt người khác tôi đã là “chuẩn đại sư”, sao có thể mặt dày hỏi thẳng anh ta “thầu chùa” là gì?
Tôi giả vờ vào nhà vệ sinh. Lúc ấy, tôi tranh thủ tra “thầu chùa” trên Baidu, kết quả hiện ra khiến tam quan của tôi gần như sụp đổ.
Một số tập đoàn tư bản, bỏ vốn đầu tư vào những ngôi chùa bỏ hoang hoặc vắng hương khói, rót vào đó một khoản tiền khổng lồ, mời gọi các vị cao tăng, đại pháp sư về trấn giữ, rồi bịa ra đủ loại truyền thuyết, thần tích để thu hút tín đồ… Nói trắng ra, tôi không rõ Trần Hữu Sinh có tin Phật không, nhưng chắc chắn là anh ta tin vào tiền. Còn đám cao tăng kia có phải là người đạo đức cao thượng hay không, tôi không biết, nhưng tôi dám chắc một điều: họ đều là con rối của tư bản.
Là người làm nghề đoán chữ, những chuyện xã hội kiểu này, tôi cũng không quản được. Tôi chỉ có thể dựa trên chuyện của lão Tiêu, đưa ra một lời khuyên cụ thể.
Có thể tôi ở trong nhà vệ sinh lâu quá, lão Tiêu lúc đầu đang ngồi, sau lại đứng lên, xoa xoa hai tay, đi qua đi lại trong phòng. Thấy tôi bước ra, ông mới ngồi trở lại.
Lão Tiêu xoa tay nói:
“Rốt cuộc có đi hay không vẫn chưa quyết định. Nhưng đã đánh trống khua chiêng đến đây, thì cũng để anh đoán giúp tôi một quẻ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT