Chớp mắt đã tới tháng Bảy, theo cách tính của sư phụ, trừ đi ba tháng "hư nguyệt", thì tôi đã đến thời điểm xuất sư. Nhưng sư phụ lại không nỡ để tôi đi.
Một buổi sáng, ông bảo tôi:
“Sơn Hồng, đúng ra con nên xuất sư, đến nơi rộng lớn hơn để phát triển. Nhưng ta không thể thiếu con, hay là con theo ta thêm vài năm nữa. Về thu nhập, ta sẽ không để con thiệt thòi.”
Tôi thoáng bối rối. Theo sư phụ học bao lâu nay, tôi hiểu một đạo lý: dù có tài đến đâu, cũng phải có người tin tưởng, nâng đỡ và dẫn dắt thì mới có chỗ đứng trong thiên hạ.
Tôi nghẹn ngào:
“Thưa sư phụ, xin người yên tâm, con nguyện mãi mãi theo bên người. Có thể thường xuyên được nghe lời chỉ dạy của người, là hạnh phúc lớn nhất đời con.”
Sư phụ không nói gì, chỉ nhắm mắt dưỡng thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT