Ấn Vô Huyền cùng Tạ Phi Bạch dựa vào vỏ trứng để quay lại chỗ đã rơi xuống, nhưng trong bí cảnh này có dòng khí cản trở, tu vi của bọn họ lại chỉ còn không đến một tầng, hoàn toàn không thể xuyên qua khe đất để trở lại phía trên.
Ấn Vô Huyền đề xuất: “Cung chủ, ta thử leo lên từ vách đá. Chỉ cần ra khỏi bí cảnh, tu vi có thể khôi phục hơn phân nửa. Sau đó, ta sẽ thả dây thừng xuống để đưa ngươi lên.”
Tạ Phi Bạch định nói gì đó nhưng lại thôi. Một lúc lâu sau mới đáp: “Ngươi muốn thử thì cứ thử đi.”
Ấn Vô Huyền xoa tay, bước lên tảng đá nhô ra trên vách, duỗi tứ chi mà leo lên. Hắn tay dài chân dài, lại nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc đã leo lên đến mười mấy mét. Tạ Phi Bạch ngẩng đầu nhìn lên người đang bám trên vách đá, đập vào mắt đầu tiên là cảnh vật bên dưới nội khố đang phơi bày rõ ràng.
Thực hùng vĩ, Tạ Phi Bạch nghĩ thầm.
Leo đến hơn mấy chục mét, Ấn Vô Huyền rốt cuộc không tìm được điểm tựa nào nữa, không cam lòng mà lần mò xuống đoạn vách đá nhẵn bóng, rồi “vèo ——” một tiếng, trượt xuống lại vị trí ban đầu.
Tạ Phi Bạch nói: “Xuống đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play