Hôm sau, Tạ Phi Bạch đưa Ấn Vô Huyền trở lại sườn núi, dặn dò vị đại hộ pháp khi ấy chăm sóc hắn nhiều hơn. Phàm là đứa nhỏ này có hành động kỳ quái nào cũng cần lập tức thông báo cho y biết.
Ấn Vô Huyền đã không nhớ tên vị đại hộ pháp đó. Dù sao vài năm lại thay người một lần, sau này vị đại hộ pháp kế nhiệm cũng không làm được bao lâu. Trước hắn, chưa từng có ai làm đại hộ pháp được lâu dài.
Ấn Vô Huyền ba tuổi không có việc gì làm, cả ngày chạy tới chạy lui, luôn muốn chạy lên đỉnh núi. Mỗi lần chạy đến nửa đường thì bị đại hộ pháp chặn lại. Vị đại hộ pháp đó không thích hắn, cho rằng hắn là tiểu quỷ ranh ma.
“Nếm chút ngọt liền muốn mỗi ngày tìm cung chủ, nằm mơ giữa ban ngày đi!” Đại hộ pháp véo má tiểu Ấn Vô Huyền, “Chỉ nhờ vào việc là tiểu hài nhi nên cung chủ không phòng bị với ngươi, liền được nước làm tới.”
Tiểu Ấn Vô Huyền căn bản không hiểu, chỉ biết người này không cho hắn gặp Tạ Phi Bạch. Hắn tức giận nói: “Ta sẽ thay thế ngươi trở thành đại hộ pháp!”
Đại hộ pháp đá một cước vào người hắn, nói: “Ngươi cứ đợi mấy trăm năm nữa đi!”
Không cần đến mấy trăm năm, chỉ vài chục năm sau, Ấn Vô Huyền đã tu đến Hóa Thần kỳ, lên làm đại hộ pháp của Vân Ẩn Cung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play