Thân thể Ấn Vô Huyền dần dần thu nhỏ lại, y phục trên người trở nên rộng thùng thình, đến khi đầu cũng biến mất, y phục “bịch” một tiếng rơi xuống đất, lộ ra một tiểu nhân nhi hình dạng.
Hắn từ trong quần áo bò ra, kinh hãi phát hiện bản thân đã biến thành một hài đồng hai ba tuổi. Trong mắt hắn, mọi thứ đều bị phóng đại; rõ ràng là một căn phòng rất nhỏ, nhưng lúc này lại lớn đến vô biên vô hạn.
Ngay cả y phục trên người hắn cũng lớn vô cùng.
Gió lạnh rít gào thổi qua. Theo lý thuyết, người tu chân từ Kim Đan kỳ trở lên đã có thể điều tiết nhiệt độ bản thân, kháng lạnh chống nóng, nhưng lúc này hắn thật sự thấy lạnh, không thể không run rẩy thu mình trong y phục rộng thùng thình, ngay cả đỉnh đầu cũng quấn lại, chỉ để lộ đôi mắt.
Trong phòng đen ngòm, hắn không nhìn rõ gì cả — việc này thật kỳ quái, thị lực của tu sĩ Hợp Thể kỳ trong đêm đen vốn không nên bị ảnh hưởng — hắn chỉ có thể quy việc này là do thân thể thu nhỏ khiến pháp lực cũng bị hạn chế theo.
Hắn sột soạt đi đến cạnh cửa, vạt áo quét trên mặt đất, bị chính hắn giẫm phải, ngã cái “rầm” ngồi bệt xuống. Hắn vội vàng bò dậy, bước từng bước nhỏ về phía trước, trông như một con yêu quái chăn chiếu hoạt động song song.
Cánh cửa cao chót vót, bằng với chiều cao của hắn, lại vô cùng nặng. Hắn tốn hết sức của chín trâu hai hổ mới đẩy ra được một khe nhỏ, sau đó trèo lên bậu cửa mà nhảy ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT