“Ngươi không phải toàn thân đều đau sao? Còn trò chuyện với Đào Sinh Sinh lâu như vậy.” Ấn Vô Huyền dùng giọng điệu như tra hỏi mà nói: “Có thời gian ứng phó Đào Sinh Sinh, không bằng dành nhiều thời gian song tu với ta!”
“Ngươi sắp phải quyết chiến với Ký Minh tiên tôn, mà còn suốt ngày nghĩ đến song tu, vậy thì không ổn.” Tạ Phi Bạch không xương mà tựa vào lưng ghế, lười biếng nói.
“Còn không phải tại ngươi hại!” Ấn Vô Huyền cúi người, hai tay chống lên tay vịn ghế, vây Tạ Phi Bạch trong khoảng không gian chật hẹp giữa mình và ghế, nói, “Tạ Phi Bạch, ta thấy tu vi ngươi tuy không còn, nhưng Mị thuật vẫn còn đó!”
Tạ Phi Bạch giơ một tay lên, vuốt ve sườn mặt Ấn Vô Huyền, khóe miệng khẽ cười: “Vô Huyền, ngươi là tu giả Đại Thừa kỳ, ta chỉ là một phàm nhân, Mị thuật của ta có thể ảnh hưởng gì tới ngươi đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT