Đào Sinh Sinh và Tạ Phi Bạch cũng coi như là giao tình lâu năm, quen biết đã mấy trăm năm. Tính ra đại khái là vào lần thứ hai Tạ Phi Bạch gặp tình kiếp, Đào Sinh Sinh liền bắt đầu chú ý tới y, tám chuyện không ngừng.
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Tạ Phi Bạch, Đào Sinh Sinh đã cảm giác người này nhất định không tầm thường. Khi đó hắn tu vi cao hơn Tạ Phi Bạch, kết quả chẳng bao lâu sau đã bị vượt mặt. Từ đó về sau, mỗi lần gặp lại Tạ Phi Bạch, hắn đều không dám nhìn thẳng mặt đối phương, sợ bị té nhào.
Lần này gặp lại, hắn hiếm khi có thể ngẩng đầu nhìn thẳng, chăm chú nhìn Tạ Phi Bạch. So với lần đầu tiên gặp nhau không có gì khác biệt, vẫn vô cùng tuấn mỹ. Cho dù không dùng Mị Thuật, đây cũng là một gương mặt đẹp đến mức có thể mê hoặc lòng người. Nhưng so với năm đó, trong ánh mắt y mang theo nhiều chuyện xưa hơn, từng nụ cười, từng ánh nhìn đều càng thêm nhiếp hồn đoạt phách. Huống chi thân ở địa vị cao đã lâu, trong mắt mang theo một tia ngạo khí, càng khiến người ta mê đắm. Dù hiện tại đã là một phàm nhân, vẻ ngạo khí ấy cũng không hề suy giảm.
“Tạ cung chủ, lâu ngày không gặp, phong thái của ngươi vẫn như xưa.” Đào Sinh Sinh chắp tay nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT