Lý Huyền Cẩn ngồi nơi thư phòng, tay cầm chén trà đã nguội lạnh, trong đầu vang lên mấy chữ “bất cận nhân tình” mà Thích Thiền từng dùng để nói về mình. Hắn nhẹ giọng lặp lại, khóe môi khẽ cong như cười mà chẳng phải cười, sau đó ánh mắt vô thức dời về phía Hưởng Xuân các, nơi nàng đang ở.
Hắn đột nhiên đứng dậy, bước nhanh ra ngoài.
Lý Huyền Cẩn vốn không phải kẻ dễ bị lay động, càng không phải người dễ tin. Thích Thiền có thể lắm chỉ là cố tình tỏ vẻ quan tâm, muốn lấy lòng hắn. Nhưng… nàng thật sự vì tìm hắn mà kiệt sức, còn tổn thương thân thể.
Chuyện nào ra chuyện ấy. Dù tâm tư nàng chưa hẳn đơn thuần, hắn cũng không thể làm ngơ. Cũng nên… đi thăm nàng một lần.
Thích Thiền ngồi bên cửa sổ, lặng lẽ ngắm nhìn sân nhỏ của Hưởng Xuân các. Trước sân có một cây lựu đang chớm nụ, tháng tư lặng lẽ đến, những chồi hoa hồng nhạt điểm xuyết giữa tán lá xanh, khiến lòng nàng cũng dâng lên một niềm mong ngóng mơ hồ.
Giữa lúc đó, trong viện chợt vang lên tiếng bước chân. Nàng khẽ nhíu mày, vừa định đứng dậy thì Hạnh Đường đã vội bước vào, vui mừng bẩm báo:
“Cô nương, ngũ điện hạ tới.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play