"Thích Thiền."
Trong lúc mơ màng, Lý Huyền Cẩn theo bản năng vươn tay, vừa vặn đỡ được nàng.
Ngón tay hắn khẽ chạm vào mu bàn tay lạnh toát, lấm lem bùn đất của nàng, cả người liền run rẩy. Hắn cúi đầu nhìn, phát hiện cổ nàng cũng ửng đỏ bất thường, môi tái nhợt. Hàng mày anh tuấn lập tức nhíu lại.
"Truyền đại phu."
Thích Thiền giả vờ hôn mê, bởi đây là thời điểm nàng chờ đợi đã lâu, là lúc duy nhất nàng có thể thả lỏng, có thể để mình yếu đuối một chút trước người mà nàng mang nặng tấm chân tình. Nàng đã cố gắng bao ngày, chỉ để được nhìn thấy hắn còn sống.
Nhưng... mệt mỏi cũng là thật. Nàng vốn không có thân thể khỏe mạnh, mấy ngày liên tục trèo đèo lội suối, cố chống đỡ bằng ý chí mà thôi. Cho nên, ngay khi nghe thấy giọng chàng gọi truyền đại phu, nàng rốt cuộc không chịu nổi mà thiếp đi.
Lần nữa tỉnh lại, nàng thấy mình nằm trong phòng trong hoàng trang. Mắt còn mờ mịt, chỉ thấy Hạnh Đường đang ngồi bên cạnh giường, sắc mặt tràn đầy lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play