Môi nàng vốn đã phớt sắc hồng, giờ lại nhiễm lên sắc đỏ diễm lệ như Mạn Châu Sa hoa, đẹp đến mị hoặc lòng người.
Nàng nhẹ nâng bàn tay trắng ngần, khẽ lau khóe môi còn vương ướt át, rồi cười khẽ, giọng nói mị hoặc như khói sương:
“Hiện tại thì sao? Điện hạ thật sự… vẫn không chút cảm giác ư?”
Thân thể yếu mềm của nàng tựa hồ không còn chút khí lực, nhưng ánh mắt vẫn sắc sảo như trước. Ánh nhìn ấy vừa kiêu hãnh, vừa mang theo mị lực khó cưỡng, từng bước từng bước dụ dỗ nam nhân trước mặt.
Thích Thiền, dù đang bệnh, sắc diện có chút nhợt nhạt, vẫn là một tuyệt sắc giai nhân khuynh thành. Mà nay, nàng lại buông bỏ dáng vẻ đoan trang thường ngày, ánh mắt lấp lánh tà khí, như muốn câu mất hồn người đối diện.
Ngọc lan hương thơm ngát, như phủ khắp gian phòng, như quấn quanh lấy Lý Huyền Cẩn, khiến mỗi lời hắn nói ra đều vương mùi hương ấy.
Hắn ngước mắt, ánh nhìn thản nhiên, giọng lạnh như sương tuyết:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT