“Trưởng thôn, đây có thể nào là hành lang vô tận không?” Tô Tiểu Lạc mở miệng nói.
Phương Cốc gật đầu, ánh mắt hắn nhìn kỹ phía sau, mở miệng nói: “Các ngươi xem, chúng ta cách lối vào cửa chính thực ra không bao xa.”
Mọi người dồn dập quay đầu lại, quả đúng như Phương Cốc nói, họ cách cửa chính rất gần, hoàn toàn không giống như đã tiến lên mười mấy phút trong hành lang trưng bày tranh này.
“Nếu cổ huấn không gạt chúng ta, vậy chìa khóa phá giải hành lang tâm linh này cũng nằm trong những thạch họa kia. Ta nhớ không lầm, hẳn là bức này.” Tô Tiểu Lạc bỗng nhiên đi tới trước một trong những bức thạch họa, ánh mắt lấp lánh có thần nhìn kỹ một bức điêu khắc hình một nữ tử cổ đại.
Nàng đưa tay ra, nhẹ nhàng chạm vào dấu ấn phía trên, cũng chạm vào người phụ nữ được khắc trên đá...
Dần dần, Tô Tiểu Lạc dường như bị thứ gì đó hấp dẫn, cả người và linh hồn như bị câu vào bức họa, đôi mắt nàng dĩ nhiên toát ra những cảm xúc khác thường.
“Bản thân nàng tiến vào ảo cảnh sao??” Mạc Phàm hơi kinh ngạc nhìn Tô Tiểu Lạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play