Ngoài cổng trường Trung học Thủy Lan, tiếng mưa tí tách rơi không ngớt.
Bên ngoài cánh cổng trường, những bậc phụ huynh che dù đứng đợi, thân thể họ ướt đẫm nước mưa nhưng ánh mắt tràn đầy kỳ vọng. Hôm nay là ngày con cái họ tham dự kỳ thi đại học, việc có thể thi đậu vào Cao trung Ma pháp Thiên Lan hay không, liệu tương lai có thành tựu hay không, tất cả đều phụ thuộc vào kết quả ngày hôm nay.
Ngươi không nhìn lầm.
Chính là Ma pháp Cao trung!
Trong xã hội này, Ma pháp đứng đầu!
Mọi đứa trẻ đều phải trải qua chín năm giáo dục ma pháp, sau khi học xong các lý thuyết cơ bản và kỹ năng sống liên quan đến ma pháp, tất cả đều phải tham gia một kỳ thi trung khảo thống nhất. Chỉ khi vượt qua kỳ thi này, họ mới có thể bước chân vào Ma pháp Cao trung và trở thành một Ma Pháp Sư chân chính!
Hoa quế rụng đầy đường vì mưa, tiếng chuông vang lên báo hiệu tan trường, học sinh ùa ra. Kẻ đi một mình, người tìm bạn đồng hành, cùng nhau bàn luận về nội dung bài thi hôm nay.
“Này, Mộ Bạch, đề thi ma pháp bảy hệ: băng, hỏa, thổ, thủy, phong, quang, lôi, các ngươi làm được không?” Một nam sinh mặt trắng bệch, đeo nơ hỏi.
Mộ Bạch, bất kể là kiểu tóc, chiều cao hay tướng mạo đều được coi là nam thần, đáp lời: “Giải đáp hoàn mỹ!”
“Không hổ là học sinh xuất sắc của chúng ta, đề thi nhiều hệ khó như vậy mà cũng làm được... Ồ, đó chẳng phải là Mạc Phàm, kẻ chỉ đậu nhờ chép bài của người khác sao?” Kẻ mặt rỗ tên Triệu Khôn Ba cất tiếng.
Nam thần Mộ Bạch lập tức liếc mắt khinh thường về phía một thiếu niên đang một mình che dù, nói: “Cái tên này chẳng mấy chốc sẽ giống cha hắn, làm một tên tài xế lái xe quèn.”
“Đó chẳng phải người hầu của Mục gia các ngươi sao, ha ha ha!”
Ba kẻ này nói chuyện vô cùng ngông cuồng, căn bản không sợ thiếu niên Mạc Phàm bên cạnh nghe thấy.
Cười nhạo xong, ba người nghênh ngang rời đi, hiển nhiên họ tự tin tuyệt đối có thể thi đậu Ma pháp Cao trung.
Gấp dù lại, Mạc Phàm một mình rời khỏi trường.
Quay đầu nhìn lại ngôi trường sắp phải xa cách, vạn ngàn lời muốn nói của Mạc Phàm hóa thành hai chữ: Đậu xanh!
Có thể không đậu xanh sao?
Mạc Phàm vốn không thuộc về thế giới này. Cậu là một học sinh thiên tài, đối với các kỳ thi thông thường hoàn toàn coi thường, xưa nay đều nộp giấy trắng.
Bạn học và giáo viên đều cho rằng cậu là một học sinh bình thường, giống như một kẻ không mục đích lãng phí hơn một giờ đồng hồ ngồi làm bài.
Vốn dĩ, Mạc Phàm tính toán đến kỳ thi Cao trung sẽ nghiêm túc một chút, tùy tiện giành hạng nhất nhì trường, dùng tư thế mạnh mẽ nhất để đạp đổ tên Mộ Bạch kia.
Ai ngờ chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra.
Chính mình, một học sinh giỏi, ngủ một giấc ở sau núi trường học, trời ạ, lại đột nhiên xuyên tới thế giới này!
Ma pháp!!
Bạn bè, thầy cô, cha, em gái bên cạnh đều không thay đổi, chỉ là toàn bộ thế giới đã thay đổi...
Chính mình là người tin vào thế giới khoa học, sau khi ngủ dậy lại thấy ma pháp là tối cao.
Các môn toán, lý, hóa, biến thành hắc ma pháp, bạch ma pháp, dị thứ nguyên ma pháp!
Môn văn học, biến thành hỏa hệ, băng hệ, đại lôi hệ!
Thay đổi thì thay đổi đi, Mạc Phàm kỳ thực không hề mâu thuẫn với ma pháp, thậm chí khi biết ma pháp thực sự tồn tại, cả người đều vui sướng. Nhưng cố tình ngay lúc mình đang thi thì thế giới lại thay đổi.
Khiến mình đối với kiến thức ma pháp dốt đặc cán mai!
Vì thế, từ một kẻ muốn giả heo ăn hổ lập tức biến thành một học sinh bình thường, chịu hết mọi lời trào phúng, nhạo báng!
Điều đáng mừng duy nhất là: chín năm giáo dục ma pháp bắt buộc này, học đều là những kiến thức lý thuyết thượng vàng hạ cám, chỉ là một ít ma pháp sinh hoạt. Phải lên tới Cao trung mới được tiếp xúc với ma pháp chân chính.
Trở thành Ma Pháp Sư chân chính, cần trải qua một bước quan trọng, đó chính là "Thức tỉnh ma pháp"!
Thức tỉnh ma pháp sẽ diễn ra trong lễ khai giảng của trường Cao trung.
Dưới sự chứng kiến của toàn thể lãnh đạo và giáo viên, dù trước đó ngươi có học lý thuyết hay không, thì lúc đó mọi người đều giống nhau, đều có khả năng mở ra hệ thuộc về chính mình!
Mạc Phàm kỳ thực rất thích ma pháp. Đối với cậu mà nói, không nghi ngờ gì đây là một lần trọng sinh hoàn mỹ.
Cậu cũng muốn trở thành một người có thể ngạo nghễ đứng trên đỉnh tối cao của Pháp Sư, vì cứu vớt thế giới mà cống hiến.
Cố tình, lần khảo thí này...
Nói như vậy, trải qua lần trước không ngừng nỗ lực, cậu rốt cuộc cũng xem hiểu đề thi, còn về đáp án có chính xác hay không... Hà hà, vui vẻ là được rồi.
“Mạc Phàm, Mạc Phàm...” Giữa đám đông, một nam tử trung niên sắc mặt vàng như nến đi tới vẫy tay với Mạc Phàm.
Mạc Phàm nhìn khuôn mặt quen thuộc này, có chút bất ngờ, cất tiếng gọi: “Ba, sao người lại tới đây?”
“Đến đón con chứ sao, thi xong con cũng coi như tốt nghiệp rồi. Ba tìm cho con một việc chạy bàn ở gần nội thành, Quảng Phong thúc thúc sẽ dẫn con đi làm. Làm mấy năm là có kinh nghiệm liền, vận khí tốt một tháng kiếm được bốn năm ngàn hẳn là không thành vấn đề, đi làm sớm một chút cũng tốt.” Mạc Gia Hưng tươi cười thân thiết nói.
Thế giới dù thay đổi, nhưng cha vẫn là cha. Mạc Phàm có thể cảm nhận được tình thân vẫn không thể thay đổi.
Việc chạy nghiệp vụ này Mạc Gia Hưng đã nói qua với Mạc Phàm. Vốn dĩ muốn tạo bất ngờ cho cha, Mạc Phàm chỉ có thể đau khổ chấp nhận hiện tại chính mình xác thật là một học sinh bình thường.
Vấn đề là, hiện tại cậu không cam lòng.
Xã hội này ô tô, di động, máy tính, tủ lạnh đều có, các sản phẩm khoa học kỹ thuật một chút cũng không vì ma pháp thay thế mà thay đổi. Nếu không thành một Ma Pháp Sư, vậy ngươi sẽ trở thành công nhân. Đậu má, này cùng chính mình ở thế giới kia có gì khác nhau, lão tử muốn học ma pháp!!
Theo lý thuyết, ở thế giới này, thiên phú của mình hẳn là cũng không thay đổi mới đúng. Cao trung chỉ cần cố gắng hơn, học lại những kiến thức đã qua, mình vẫn như cũ có thể trở thành một học đồ chân chính... Không, Ma pháp học đồ!
“Ba, con muốn tiếp tục học.” Im lặng thật lâu, Mạc Phàm vẫn là đem ý nghĩ trong lòng mình nói cho Mạc Gia Hưng.
“Con không phải không thích học ma pháp sao?” Mạc Gia Hưng nhướng mày, vẻ mặt kỳ lạ nói.
“Ách...” Mạc Phàm có chút đau đầu, cũng không biết mình nói thật cha có tin hay không, ai, thật bế tắc.
Mạc Gia Hưng nhìn đứa con trai mười sáu tuổi của mình, trên mặt lại nở nụ cười hàm hậu nói: “Không có gì khó cả, ba cũng sẽ không trách con không học hành chăm chỉ ma pháp, ai có chí nấy.”
“Không phải, con thật sự muốn học.”
“Con thi đậu được không?” Mạc Gia Hưng hỏi.
“Không thể.” Mạc Phàm trả lời rất khẳng định.
“Kia không phải được rồi, không có gì cả. Tuy rằng người xưa thường nói: Tất cả toàn tầm thường, chỉ có ma pháp ở trên cao, nhưng nghề nào cũng có trạng nguyên...” Mạc Gia Hưng tiếp tục nói.
Mạc Phàm nghe xong, không tự giác mím môi một chút.
Hiện tại rất nhiều thông tin Mạc Phàm muốn tự động thay đổi, nhưng trong quá trình thay đổi lại khiến Mạc Phàm đặc biệt không nói nên lời, ví dụ như Mạc Phàm nhớ rõ có một ngày thầy giáo lịch sử nói cho các bạn học: thủy tổ Quang hệ ma pháp là “Edison”, lúc ấy trong lòng Mạc Phàm liền có hàng tỷ con ngựa đang chạy nhanh trên thảo nguyên!
Cha Mạc Gia Hưng vỗ vai Mạc Phàm, lúc đang an ủi, Mạc Gia Hưng đột nhiên phát hiện con trai mình vẫn giữ im lặng, biểu cảm có vẻ không thích hợp.
Biết không ai hiểu con bằng cha, Mạc Gia Hưng chậm rãi thu hồi tươi cười, giọng nói trầm thấp hơn một chút: “Con nghiêm túc chứ?”
“Vâng, con tin mình sẽ có cơ hội Thức tỉnh. Tuy rằng con biết hiện tại hối hận đã muộn, nhưng con thật sự muốn học, muốn trở thành một Ma Pháp Sư.” Mạc Phàm nói rất thành khẩn.
Chính mình cần là một cơ hội!
Mạc Gia Hưng giữ im lặng một lát. Mạc Phàm cũng không nói gì thêm.
“Thật sự muốn học?” Mạc Gia Hưng lại xác nhận một lần nữa.
“Thật sự.” Mạc Phàm không một chút do dự gật đầu.
Ban đầu Mạc Phàm cũng cảm thấy mình đang nằm mơ, thế giới đang trêu đùa mình, nhưng sự thật chứng minh, thế giới thật sự đã thay đổi, không phải đang nằm mơ!
“Vậy được rồi, ba sẽ tìm cách.” Mạc Gia Hưng cũng không nói thêm nữa.
“Ba, con đã tìm được một công việc ngắn hạn ở trường Thiên Lan Ma pháp là trông giữ thư viện, ngày kia sẽ đi làm.” Mạc Phàm nói.
Nếu đã quyết định muốn học ma pháp, Mạc Phàm chấn chỉnh hoàn toàn tinh thần.