Sau đêm giao thừa, thời gian như trôi qua nhanh hơn hẳn. Hạ Thập ở lại Huyện Hoàng thêm khoảng mười ngày rồi mới quay về trường. Trước khi rời đi, Đông An chỉ đứng ở cửa, nhìn theo bóng Hạ Thập đang đeo ba lô, không nói một lời. Lương Tố tuy trong lòng không nỡ, nhưng vẫn khẽ xoa đầu Đông An rồi dắt cậu bé vào nhà.
So với năm trước, lần trở lại trường lần này với Hạ Thập đã thành quen thuộc, mọi chuyện diễn ra thuận lợi. Chỉ trong hai ngày, phòng ký túc xá đã đủ người, sau đợt khai giảng có phần hỗn loạn, mọi thứ cũng dần trở lại guồng quay.
Bọn họ đã bước vào học kỳ hai của năm thứ hai đại học. Giáo viên giao nhiệm vụ ngày càng nhiều. Năm ba sẽ có vài cuộc thi lớn, nếu bây giờ không vững kiến thức nền, đến lúc thi sẽ rất dễ thất bại. Hơn nữa, những cuộc thi đó thường có người của các công ty đến xem. Những ai nổi bật trong các buổi thi này sau khi ra trường sẽ có cơ hội tốt hơn.
Trong kỳ nghỉ đông, Hạ Thập tự thiết kế một trò chơi nhỏ. Vì không định đem đi thương mại hay giới thiệu với ai, chỉ đơn giản là làm để rèn tay nghề, nên giao diện rất sơ sài, thậm chí có phần thô kệch. Nhân vật chính trong game chỉ là một hình tam giác vẽ rất cẩu thả bằng chuột, các đường nét méo mó, chẳng hề ngay ngắn.
Trò chơi này Hạ Thập chưa cho ai xem, cũng không đăng lên diễn đàn, chỉ lưu trong một chiếc USB, để đó không động đến.
Máy tính cũ của Thời Duật vẫn còn có thể sửa được, nhưng việc tìm linh kiện thay thế khá rắc rối. Ban đầu Hạ Thập định mang đi sửa, nhưng sau Thời Duật lại nói không cần, vì anh không muốn.
Thời Duật không rành lắm mấy trò chơi hiện đại. Hạ Thập từng chơi cùng anh một thời gian, nhưng cuối cùng anh vẫn thích những game chơi một mình hơn. Trò "quét mìn" cổ điển anh cũng chẳng chơi nổi, mấy hôm nay tâm trạng không tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT