Dư Nghệ gọi điện cho cậu con trai thứ hai, nói muốn nhờ cậu đi dạo phố cùng mình.
“Tiểu Nhị, sao con cứ ru rú trong phòng hoài vậy? Thời tiết hôm nay đẹp mà, ra ngoài đi dạo với mẹ một chút đi.” Dư Nghệ vừa nói vừa thử dò ý.
“Hôm nay ạ? Được, để con xuống đón mẹ.” Thời Duật cũng đang định mua vài thứ, nên liền đồng ý ngay rồi ra ngoài.
Dư Nghệ nghe con trai nhiệt tình như vậy, trong lòng thấy vừa vui vì con hiếu thuận, vừa có chút buồn buồn — đến giờ vẫn chưa thấy được mặt con dâu tương lai. Vậy nên giọng bà đáp lại cũng không quá phấn khởi, chỉ nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.
Buổi sáng hôm nay, theo thói quen, mẹ anh lại ra ngoài như mọi lần. Mỗi lần như vậy, buổi tối thế nào bà cũng quay về nhà họ Thời.
Thời Duật ngồi dậy trên giường, chiếc chăn mỏng trượt xuống, để lộ phần thân trên rắn rỏi. Cơ bắp săn chắc, các đường nét rõ ràng, nhìn thế nào cũng không giống một người làm nghệ thuật.
Đôi mắt xanh thẳm còn vương chút mơ màng, anh cầm điện thoại gọi cho Hạ Thập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT