Ngoài việc dạy học, Hạ Thập còn mang theo cả máy tính của mình đến cô nhi viện. Với những đứa trẻ có hứng thú, cô đều sẵn sàng chỉ dạy tận tình. Nhưng ngoài cậu bé kia ra, phần lớn mấy đứa nhỏ khác lại chỉ thích xem hoạt hình.
“Tiểu An, lát nữa để các bạn xem phim xong rồi chị dạy tiếp nhé?” – Hạ Thập ngồi xổm xuống, xoa đầu cậu bé dịu dàng nói.
“Không sao đâu ạ, em chờ được.” – Đông An ngoan ngoãn gật đầu.
Dì Lương đi tới, thấy cảnh đó liền bật cười: “Dì từng nói với mấy người bạn già rồi, thằng bé này giống con lắm. Ngày xưa con cũng mê mẩn máy tính y như vậy.”
Đông An ngẩng đầu nhìn dì Lương, rồi lại quay sang nhìn Hạ Thập, trong mắt rõ ràng là đang muốn hỏi gì đó.
Dì Lương nhìn là hiểu ngay, bà mỉm cười giải thích: “Tỷ tỷ của con học ngành máy tính đấy. Sau này Tiểu An của chúng ta cũng có thể học như vậy. Nhưng mà bây giờ phải cố gắng học trước đã, sau này lên đại học sẽ được như chị.”
Nghe vậy, Đông An liền quay sang nhìn Hạ Thập, ánh mắt như được tiếp thêm sức mạnh, đầy quyết tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT