"Cố Nghĩa, em biết anh chưa ngủ đâu, anh có chuyện gì thì nói ra đi?” Sống với nhau mà cứ im im không nói, vậy thì sống chung làm cái gì?
"Mới chuyển đến đã giận dỗi, là vì nghĩ không còn ai nên muốn bắt nạt em à? Hôm nay anh không nói rõ ràng thì đừng hòng ngủ!”
Thời gian như ngừng lại, trong phòng chỉ còn tiếng hít thở của hai người. Dù nhắm mắt nhưng Cố Nghĩa vẫn cảm nhận rõ ràng Uyển Uyển đang bực tức.
Cuối cùng, anh chống người ngồi dậy: "Uyển Nhi, mai em ở nhà nghỉ ngơi đi, anh bảo bố đi với anh là được rồi.”
Chân anh, ngay cả Tây y tiên tiến cũng bó tay, bố mẹ anh đành đưa anh đi khám Đông y, châm cứu vài lần cũng chẳng có tác dụng gì, anh đã trải qua vô số lần thất vọng, không muốn cô phải thất vọng theo.
"Cố Nghĩa, anh tưởng em đưa anh đi khám là vì muốn đi châm cứu à? Anh không muốn em đi là vì sợ em thất vọng hay sợ em chạy mất?” Uyển Uyển nghiêm nghị hỏi, rốt cuộc anh không tin tưởng cô đến mức nào mà lại nghi ngờ cô như vậy?
"Không, anh không sợ em chạy. Anh sợ em thất vọng, có vài chuyện anh tự mình trải qua là được rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play