Haiz, trẻ con hiểu chuyện quá cũng không tốt, quả nhiên là trẻ con biết khóc mới được cho kẹo mà.
"Chị dâu hai không để em giúp không công đâu, ngày mai chị dâu hai và anh hai em phải vào thị trấn, còn phải nhờ em đẩy xe giúp anh hai em đấy.” Đi bộ vào thị trấn mất một tiếng rưỡi, kỳ thật cô có nước suối linh tuyền không cần lo lắng, nhưng ai bảo cô đau lòng đứa trẻ này chứ.
"Chị dâu hai, chị định đưa anh hai vào thị trấn châm cứu sao? Lần trước anh hai đi châm cứu về rất khó chịu, chắc chắn là châm rất đau.” Cố Tiểu Tứ nhớ lại lần đó anh hai trở về, nhốt mình trong phòng ngay cả cơm cũng không ăn, rất khó chịu.
Uyển Uyển vốn có dự định khác, nhưng nghe Tiểu Tứ nói vậy, nghi hoặc hỏi: "Châm cứu? Là chữa chân cho anh hai em sao?”
Cố Tiểu Tứ gật đầu, lúc nhỏ anh hai đối xử với cậu tốt nhất, bắt chim, mò cá, hái rau dại gì cũng đều là anh hai dẫn cậu đi. Sau này tuy anh hai đi bộ đội, quanh năm suốt tháng không về nhà, nhưng mỗi năm đều gửi đồ ăn ngon cho cậu.
Bây giờ anh hai tuy thường xuyên ở nhà, nhưng thường xuyên không ra khỏi cửa, lúc nào mặt cũng u ám, rất đáng sợ.
Nghe xong những chuyện thú vị trước kia của Cố Nghĩa và Cố Tiểu Tứ, lại nghĩ đến bộ dạng bây giờ của anh, có lẽ anh không dễ dàng tiếp nhận như vậy. Thế nhưng hình như anh chưa bao giờ biểu hiện ra vẻ u uất trước mặt cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play