Cố Nghĩa kéo Ôn Uyển Uyển vào lòng, ôm chặt lấy cô: "Uyển Nhi, anh muốn!”
Ôn Uyển Uyển ở trong lòng anh, đây là lần đầu tiên Cố Nghĩa ôm cô, cũng là lần đầu tiên sau ngần ấy năm cô được người khác ôm vào lòng, hóa ra vòng tay này lại ấm áp đến thế, từ ngày bố mẹ mất, cô chưa từng được cảm nhận lại cảm giác này.
"Bố, mẹ, hai người đừng vội đi làm, con có chuyện muốn nói, con muốn chia nhà.”
"Cái gì? Lão nhị, con muốn chia nhà? Con với Uyển Uyển...”
"Bố, mẹ, con với lão nhị đã bàn bạc rồi, chúng con đồng ý chia nhà.” Cố Nghĩa nắm lấy tay Ôn Uyển Uyển, tiếng "lão nhị” này nghe thật là êm tai.
Bố Cố và mẹ Cố nhìn thấy cảnh này, tuy thương con trai nhưng cũng biết nhà này nhất định phải chia rồi.
"Lão đại, vợ lão đại, lão tam, vợ lão tam, nghe thấy chúng mày về rồi đấy, vào hết nhà trên chia nhà thôi.” Bố Cố đứng ở sân lớn gọi vọng vào phòng Cố lão đại và Cố lão tam: "Tiểu Tứ, mày đi kêu ông cố nội với ông cố ngoại sang đây. Lão đại, mày đi gọi trưởng làng với ông kế toán sang đây luôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play