Cô con dâu này càng ngày càng quá đáng. Đáng lẽ lúc trước không nên rước nó vào nhà.
Cái gì? Mang cá cho nhà cô ta? Sao không nói sớm?
"Không… không có gì đâu ạ, để con đi đưa cho, để lão Tam nghỉ ngơi một lát chiều còn đi làm.” Hạ Ninh Tĩnh tự biết mình đuối lý, đỏ mặt giải thích.
Mẹ Cố cũng không tiếp tục đôi co với cô ta nữa, để cô ta xách một con cá trong thùng đi. Cái nhà này sớm muộn gì cũng bị cô ta phá hoại, chi bằng phân gia sớm cho xong.
Chỉ là không biết sau khi phân gia xong, cô ta có chịu yên ổn không, đừng có lại ra tay với lão Tam nữa. Nhìn dáng vẻ thư sinh của con trai mình, bà lắc đầu, trừng mắt nhìn anh ta một cái, cuối cùng vẫn không nói gì.
"Ông à, tìm thời gian phân gia đi, tôi thấy thế này không sống nổi nữa rồi. Ông à, ông có biết không, hôm nay Uyển Uyển gọi tôi là mẹ đấy! Con bé này… là một đứa trẻ ngoan…”
Cố lão đại dẫn cả nhà sang nhà mẹ vợ Dương Tây Mai đưa cá, nên việc rửa bát rơi vào tay mẹ Cố, mẹ Cố vừa rửa bát vừa nói, bố Cố ngồi bên cạnh hút thuốc không biết đang nghĩ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT