Chị dâu cả đang rửa bát ở bên giếng thấy em chồng và hai đứa con chơi đến mức người ngợm, mặt mũi đều lấm lem bùn đất, định bảo bọn họ về phòng thay quần áo, kết quả ba người lại nhanh chóng chạy mất.
Thấy bọn trẻ chạy về hướng của lão nhị và vợ chồng lão nhị, cuối cùng cũng không đi theo, để bọn trẻ bồi đắp tình cảm với vợ chồng lão nhị cũng tốt.
Hai người dẫn theo mấy đứa trẻ ngồi dưới gốc cây ăn táo, cảnh tượng ấy khiến người ngoài nhìn vào không khỏi ghen tị.
Cố Nghĩa nhìn nghiêng mặt Ôn Uyển Uyển, lại nhìn cô và em trai, cháu trai của mình đều hòa hợp như vậy, sau này bọn họ mà có con cái, cả nhà cùng nhau ngồi dưới gốc cây hóng mát, đó nhất định là khoảnh khắc hạnh phúc nhất.
“Lạc Lạc, sao cháu không ăn táo của mình?” Ôn Uyển Uyển nhìn Lạc Lạc và Du Du cùng ăn một quả táo, Lạc Lạc còn cẩn thận cất quả táo còn lại vào trong túi đeo bên người.
“Thím hai ơi, quả táo to quá, cháu với em ăn một quả là được rồi ạ, quả còn lại cháu muốn để dành cho bố mẹ ăn. Thím hai, được không ạ?”
Nhìn dáng vẻ dè dặt cẩn thận của cậu bé, trong lòng Ôn Uyển Uyển không khỏi chua xót.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play