Để chiều theo Lâm Lập Hạ, Tống Kinh Chập bán miếng đất tránh bạc lời được hơn năm lượng, cộng thêm tiền công hắn lĩnh từ nha môn, tổng cộng được mười lăm lượng bạc.
Lâm Lập Hạ còn đang định đem số bạc này cất cùng khế đất thì Tống Kinh Chập đã kéo tay cậu đi về phía tiệm may trong trấn: “Bận bịu từng này, cũng nên thưởng cho mình một chút.”
Hắn bắt Lâm Lập Hạ chọn hai bộ xiêm y cho chính mình.
“Trong thôn không phải có phường dệt sao, chạy ra tận trấn mua làm gì, chỗ này vải vóc đắt đỏ, chúng ta về lại thôn mua cũng được mà.” Lâm Lập Hạ đứng trước cửa tiệm, không muốn bước vào.
Từng có kinh nghiệm “lấy trứng chọi đá”, Lâm Lập Hạ hiểu rõ vì sao bình thường Phùng Kim Ngọc lại sống chắt bóp như vậy. Chẳng qua là lo nhà có chuyện bất trắc, không có tiền đối phó, phải cúi đầu cầu người. Có thể tiết kiệm được thì cứ tiết kiệm.
“Không mua vải vóc, mua quần áo may sẵn.” Tống Kinh Chập kéo cậu vào tiệm, để cậu chọn mấy món mình thích.
Lâm Lập Hạ nhìn thấy trong tiệm toàn quần áo sắc màu sặc sỡ, đường may khéo léo tinh tế, khuôn mặt đỏ ửng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play