Ruộng đất quanh khu Cừ Yển vốn đã ít, đám phú hộ ra tay nhanh chóng đã gần như vét sạch cả vùng. Không mua được đất tốt nữa, bọn họ đành phải chuyển mục tiêu sang đám dân thường như Tống Kinh Chập.
Cũng may Tống Kinh Chập có mối quan hệ với nha môn và sương quân, phú hộ có không nể mặt hắn thì cũng phải nể mặt quan phủ. Lúc sai người đến tìm, đều khách sáo, lời hay tiếng đẹp.
Tống Kinh Chập cò kè mặc cả với bọn họ một hồi, cuối cùng, hắn và Lâm Lập Hạ dùng hai lượng năm tiền mua được 40 mẫu đất hoang, bây giờ mỗi mẫu bán ra được năm lượng bạc.
Một trăm lượng bạc vào tay, liền kiếm được món lời lớn.
Lâm Lập Hạ cả đời này chưa từng kiếm tiền nhanh đến vậy. Cậu cầm bạc mà choáng váng: “Số tiền này thật sự là của chúng ta sao?”
“Thật mà.” Tống Kinh Chập mừng rỡ gõ nhẹ đầu cậu, nói cho cậu biết đây không phải mơ, tất cả những gì đang xảy ra đều là thật.
“Tốt quá rồi, Kinh Chập ca, cuối cùng chúng ta cũng có tiền rồi!” Lâm Lập Hạ đặt túi bạc nặng trĩu xuống, quay người ôm lấy cổ Tống Kinh Chập, vui đến mức muốn cùng hắn xoay vòng vòng. “Giờ chúng ta có thể mua đất rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT