Khi cùng An Phỉ Lãnh dùng bữa sáng, tâm trạng của Sở Sở có chút thay đổi vi diệu. Nghĩ đến người trước giờ cô vẫn mê mẩn trong truyện nay sống sờ sờ đứng ngay trước mặt, niềm vui và kích động trong lòng cô như muốn trào ra.
Dù tối qua bị gió lạnh thổi đến mức đầu óc choáng váng, cô vẫn giữ vững tư thế ngồi nghiêm chỉnh ở bàn ăn, khẽ rụt vai lại, nhẹ nhàng cầm ly sữa dê lên, từng ngụm nhỏ nhỏ mà hớp, cố gắng thể hiện phong thái ưu nhã mà các kỵ sĩ hay yêu thích, tuy rằng ngày thường lời nói cử chỉ của cô cũng chẳng đến nỗi nào.
Trong bầu không khí yên tĩnh của bàn ăn, cô như thường lệ khẽ hỏi:
“Ngày mới rồi, anh có nhớ được điều gì chưa?”
An Phỉ Lãnh buông chiếc sandwich trong tay, đôi mắt xanh lam đẹp đẽ như mặt hồ sâu thẳm. Hắn lắc đầu:
“Xin lỗi, ta đã cố gắng.”
Qua mấy ngày sống chung, từ những hình ảnh rách nát vụn vỡ xuất hiện trong mộng, An Phỉ Lãnh đã mơ hồ đoán được thân phận của mình. Nhưng trước khi trí nhớ hoàn toàn khôi phục, hắn lựa chọn tạm thời không nói cho tiểu thư Mai Cách Tang biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play