“Tôi không còn cách nào khác. Những món đồ đầu tiên là ai gửi tôi không hề biết, chúng tôi tan ca về ký túc xá, đồ đã ở đó rồi, tôi muốn trả lại nhưng không tìm thấy chủ. Sau đó, cả ký túc xá lan truyền xôn xao, tôi cũng thấy sợ. Chị biết đấy, trước đây tôi suýt nữa thì không thể làm thanh niên trí thức vì tin đồn rồi.”
“Sau này, họ gửi đồ, tôi không dám không nhận, nghĩ rằng thay vì để người ta đồn những chuyện không hay, chi bằng cứ nhận hết, đối xử như nhau, thì sẽ không có gì để nói. Hơn nữa, tôi không giữ đồ riêng, mà đều chia sẻ với mọi người. Chủ nhiệm, tôi thật sự không có ý quyến rũ ai cả. Tôi biết mọi người đều không thích tôi, đồn thổi về tôi, vậy tôi xin được chuyển đến thôn. Rời khỏi nông trường, không gây phiền phức cho chị nữa.”
Tin đồn ngày càng nhiều, gây ảnh hưởng không tốt.
Cuối cùng sau khi Hạ Mộng chịu rời khỏi giường để trở lại lao động, chủ nhiệm phụ nữ đã tìm cô ta nói chuyện.
Không nói là không được, quyến rũ các nam thanh niên trí thức chạy ầm ầm đến ký túc xá nữ, còn ra thể thống gì nữa.
Nam thanh niên trí thức đã đánh nhau hai trận rồi, ai cũng nói Hạ Mộng là bạn gái của mình, yêu cầu đối phương tránh xa ra.
Quá mất thể diện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT