Buổi chiều hôm đó, một công nhân bị đứt chân, Lạc Thanh Vi đến sơ cứu vết thương nên không nghe được các thím buôn chuyện nữa.
Mấy ngày sau đó, cô cũng nghe được vô số chuyện đông nhà này, tây nhà nọ trong khu gia đình, thấy cũng khá thú vị.
Một ngày nọ, còn nghe thấy bọn họ nhắc đến Thẩm Mặc: “Tên nhóc đó thật là tuấn tú, lại còn đi lính nữa. Nếu tôi có con gái, nhất định phải nhờ người mai mối gả vào nhà đó.”
“Bà đứng nói không đau lưng, không có con gái thì nói gì cũng được. Chúng tôi có con gái đây, tìm chồng cho con gái không chỉ nhìn xem cậu ta có đẹp trai không đâu. Nhà tôi cũng có con gái, nhà họ Thẩm cũng từng nhờ người hỏi thăm, tôi còn chưa đồng ý đấy.”
“Sao lại không đồng ý? Tốt như vậy mà. Trong nhà có bốn anh em, thằng tư đi lính, ba anh trai đều có tay nghề, ba mẹ chồng thì quanh năm ở trên núi không mấy khi về nhà, cô chú chồng có thể quản lý cháu dâu đến chết sao? Lại còn có bà cụ ở trên nữa. Người ta cũng không ở đội sản xuất, không kiếm điểm lao động. Tự trồng trên phần đất phần trăm đã đủ lương thực rồi. Đất của cả nhà trồng chung một chỗ, chút đất đó chục người làm, cả năm được bao nhiêu việc? Còn không mệt bằng trồng một vườn rau lớn ấy chứ, lại còn ở chung với nhau, đứa út chắc chắn là được cưng rồi.”
Ông cụ nhà họ Thẩm mất sớm, còn lại bà cụ. Hai ông bà sinh được hai người con trai, hai người con trai này đều sinh được hai cậu con trai và một cô con gái. Khi chia đất làm nhà, người ta đã chia cho hai con trai và bốn đứa cháu. Bà cụ đứng riêng một hộ, tổng cộng được bảy mảnh đất.
Mấy năm nay, lại còn trao đổi và bù chênh lệch giá, gộp bảy mảnh đất làm một. Sau đó người ta xây nhà liền nhau, mấy năm trước vừa xây xong căn nhà ngói lớn bảy gian, hai dãy nhà kho phía tây đông, vườn rau lớn như vậy, không còn gì rộng rãi hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT