Gió nhẹ gợi lên cành lá, loang lổ ánh sáng lay động.
Có một anh chàng đẹp trai ngồi ghế dài dưới tàng cây, một cô bé đứng sau cửa sắt, bốn mắt nhìn nhau.
Ánh nắng tươi sáng, gió thổi cọng cỏ, thời gian trong nháy mắt chậm lại.
Giây tiếp theo, khung cảnh đẹp bị phá hư đến không còn một mảnh.
“Thần tướng trong đêm trăng tròn giáng xuống, trừng phạt lũ người dân ngu muội!” Một người đàn ông mang dép lê, mặc đồ bệnh nhân từ phía sau chạy qua.
Còn đi theo một đám y tá, bác sĩ.
“Mau! Mau!”
“Ngăn cậu ta lại!”
Một bên, thần sắc uể oải, cậu trai trẻ cốt sấu như sài ôm đầu gối ngồi dưới đất, đối với xung quanh hết thảy đều thờ ơ.
Ike Hioso cúi đầu nhìn nhìn bóng cao su nhỏ lăn đến bên chân, khom lưng nhặt lên, đứng dậy đi hướng cửa sắt.
Hộ sĩ đứng ở bên ghế dài vội vàng theo sau, trong mắt mang theo cảnh giác cùng đề phòng.
Đi đến cạnh cửa sắt, Ike Hioso ngồi xổm xuống, đem bóng cao su đưa qua khe song sắt, “Đây.”
Ngoài cửa sắt, bé gái có lẽ bị náo loạn vừa rồi dọa sợ, cũng có lẽ không thích ứng Ike Hioso toàn bộ hành trình mặt không cảm xúc, ngơ ngác tiếp nhận bóng.
Ike Hioso đứng lên, chuẩn bị rời đi.
“Chờ, chờ một chút!” Bé gái vội nói, “Cảm ơn anh, anh trai! Em tên Ayumi, Yoshida Ayumi, anh tên là gì?”
Ike Hioso dừng bước, quay đầu lại đánh giá bé gái.
Khoảng sáu bảy tuổi, mái tóc ngắn ngoan ngoãn, cài đầu màu vàng, áo lông hồng nhạt, một đôi mắt to chờ mong mà nhìn cậu.
Ở thế giới giả tưởng 2D, cũng coi như một cô bé thực đáng yêu.
Mấu chốt là…… Yoshida Ayumi?
Tên này kết hợp với tuyến thời gian hỗn loạn, làm Ike Hioso trong lòng có chút dở khóc dở cười.
Cậu xuyên vào manga《 Thám Tử Lừng Danh Conan 》?
Một tháng trước, cậu kinh ngạc phát hiện mình vốn nên qua đời lại xuyên vào thân xác một sinh viên Nhật Bản.
Cùng tên, Ike Hioso.
Cùng tuổi, hai mươi tuổi.
Nếu không phải một gương mặt lạ cùng một gia đình xa lạ, cậu còn cho rằng bản thân mình sống lại.
Kiếp trước chỉ nghe nói dòng họ Ike này phân bố ‘ quảng ’, Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, Italy, Malaysia đều có, đời này xem như biết vượt biên giới……
Bất quá cậu tình nguyện không cần biết!
Thời điểm cậu xuyên đến đây, linh hồn thân thể này còn tồn tại!
Hai người cách ba bốn giờ liền sẽ luân phiên nhau, lấy quyển khốn chế thân thể, người còn lại rơi vào giấc ngủ say.
Ngày hôm sau khi xuyên qua, cậu đã bị đưa đến khoa thần kinh.
Phán đoán cơ bản là bị bệnh nhân cách phân liệt.
Hơn nữa ở cậu thấy, thời gian nơi này có vấn đề, ngày hôm qua là thứ bảy, hôm nay như thế nào vẫn là thứ bảy?
Nhưng bác sĩ cùng người xung quanh thì khác, là cậu có vấn đề, tổng hợp bệnh nhân cách phân cùng bbiến chứng bệnh chướng ngại cảm giác thời gian!
Trong khoảng thời gian này cậu bắt đầu hoài nghi có phải mình có vấn đề không.
Hiện tại mới phát hiện đây là manga Conan, lấy thời gian hỗn loạn ở thế giới này…… Cậu có câu nói chẳng biết nên nói hay không!
Càng không xong chính là, sau khi cậu xuyên tới đây, khi thì thỉnh thoảng lại có thể nghe được động thực vật nói, hơn nữa lúc mới vừa xuyên qua, lại không có kế thừa ký ức, đối với gia đình thế giới này thậm chí không có cảm tình gì, kết quả thí nghiệm cậu không rõ ràng lắm, nhưng xem vẻ nghiêm túc của bác sĩ lúc ấy, cũng có thể đoán được khẳng định thảm không nỡ nhìn.
Hơn nữa, ý thức bản thân lúc trước có bệnh trầm cảm, trước đó còn náo loạn tự sát hai lần.
Ừm, cần thiết nhập viện điều trị, vẫn nên có thêm một hộ sĩ.
Cái gọi là một hộ sĩ:
Trọng điểm chính mình trong phòng bệnh, hoạt động không thể thoát khỏi tầm nhìn của hộ sĩ……
Trước một vòng quan sát hoạt động trong phòng bệnh là chủ yếu, ngoài ra cần thiết từ nhân viên công tác, vật phẩm từ nhân viên công tác quản lý……
Mỗi ngày đánh giá bệnh tình, hộ lý 3~7 ngày tổng kết 1 lần……
Bệnh tình biến hóa tùy thời tổng kết, cũng báo cáo bác sĩ kịp thời xử lý……
Đúng giờ rời giường, đúng giờ ngủ, đúng giờ uống thuốc, lúc nào cũng theo dõi…… Không bệnh đều có thể biến thành bệnh!
“Anh trai?” Yoshida Ayumi nghi hoặc mà nhìn Ike Hioso, trên mặt có một tia ngượng ngùng, thật là một anh đẹp trai……
Chị hỗ sĩ ngồi xổm xuống, châm chước giải thích, “Em gái, cậu ta……”
Ike Hioso hoàn hồn, nhìn chăm chú vào Yoshida Ayumi, “Ike Hioso, tên của anh.”
Yoshida Ayumi gật đầu, lộ ra nụ cười ngọt ngào, “Em nhớ kỹ, hôm khác kia em có thể tới tìm anh chơi không?”
“A, không được……” Chị hộ sĩ vội vàng cự tuyệt, trước mắt Ike Hioso tuy rằng không có hành vi công kích người khác, nhưng bé gái rất dễ dàng bị người khác làm bị tương, cô cũng không dám bảo đảm Ike Hioso sẽ không nói điều kì quái, cũng không dám đáp ứng đẻ bé gái cùng Ike Hioso tiếp xúc quá nhiều.
“Vì cái gì?”
Yoshida Ayumi nghi hoặc.
Ike Hioso đã xoay người, thần sắc hờ hững về phòng bệnh.
Trên đường, một người đàn ông tiến đến trước mặt cậu, thần sắc khẩn trương nhìn trên dưới, thấp giọng nói, “Tôi nói cho cậu, cậu tồn tại chỉ là nhân tri tồn tại, mà nhận tri là có thể bị lừa gạt, kỳ thật thế giới này tồ tại sự sáng tạo nào đó, chỉ cần người đó nghĩ, có thể tùy thời xoá bỏ chúng ta, cậu tin không?”
Ike Hioso nhìn chằm chằm nam nhân một lát, “Có lẽ đi.”
Thế giới này có tính Aoyama sáng tạo ra không? Hay thật sự tồn tại?
Đến cậu cũng không rõ.
Người đàn ông thở hắt ra, trong mắt có một tia vui mừng, đột nhiên túm chặt không rời khỏi Ike Hioso, “Cậu là người đầu tiên tin tưởng tôi! Nếu cậu tin tôi, tôi liền không thể mặc kệ cậu, tôi nói cho cậu, thế giới này tồn tại vấn đề rất lớn, có một đôi mắt vẫn luôn ở nhìn chằm chằm chúng ta, tôi không có biện pháp chạy thoát……”
Ike Hioso nhìn người đàn ông lải nhải, có chút mệt, cất bước, tiến lên, trở tay quăng ngã, đem người lật ngược, một kích đánh vào độn mạch cổ người đàn ông.
Người đàn ông nhanh chóng bất tỉnh.
Thế giới rốt cuộc……
Không, thế giới không thanh tịnh!
"Cậu làm gì?”
“Mau, nơi này!”
Không đợi người chạy tới, Ike Hioso rất tự giác mà buông lỏng tay.
……
Một giờ sau……
Bác sĩ trung niên đầu có chút hói, hơi béo, mặt có chút tươi cười vui mừng, lực tương tác ít nhất, “Cậu Ike, tôi muốn biết một chút, cậu vì cái gì đánh ngay cổ anh ta?”
Ike Hioso nhìn Fukuyama Shiaki, bác sĩ chủ trị của cậu, trên mặt vẫn không có cảm xúc, “ Anh ta nói nhiều.”
Fukuyama Shiaki cười, “Chỉ vì lý do này?”
“Tôi có chừng mực.” Ike Hioso không tiếp tục giải thích, muốn nghĩ như thế nào nghĩ như thế đi.
Vào chỗ này, càng phủ nhận chính mình không bệnh, càng bị kết luận bệnh không nhẹ.
Fukuyama Shiaki gật đầu, không tỏ ý kiến, thả chậm thanh âm thương lượng, “Lần sau nếu không muốn như vậy, cổ người chỗ yếu ớt, đánh động mạch chủ sẽ hôn mê, ngất, nhưng cũng có khả năng dẫn tới mạng người, đây là hành vi rất nguy hiểm.”
Ike Hioso có thể nhìn ra Fukuyama Shiaki lại muốn dậy dỗ cậu một chút, bất quá cũng không có nhiều lời, “Tôi đã biết.”
Fukuyama Shiaki quan sát Ike Hioso, trong lòng thở dài, ông có thể nhìn ra Ike Hioso không để trong lòng, có phải có khuynh hướng tổn thương người khác không, phả quan sát thật tốt, trên mặt không có lộ biểu tình, vẫn cười nói, “Gần đây cậu khôi phục không tồi, hai nhân cách luân phiên không xuất hiện thường xuyên, tiếp tục nói chuyện, hẳn mau chóng hồi phục…… Đúng rồi, có biết ngày mai là thứ mấy không?”
Ike Hioso nhớ rõ trước khi ra khỏi phòng bệnh có xem qua lịch cùng báo chí, hôm nay là thứ ba, “Ngày mai thứ tư.”
Fukuyama Shiaki sửa đúng nói, “Khụ…… Ngày mai là thứ sáu.”
Ike Hioso trầm mặc, mạnh mẽ nhịn xuống xúc động xốc bàn.
Hôm nay thứ ba, ngày mai thứ sáu?
Rất tốt, cậu liền biết đây là đề tài lấy mạng!
Cứ tiếp tục như vậy, sợ là cả đời cậu cũng ra không được xuất viện?
Cậu cảm thấy thời gian thế giới này không bình thường, nhưng những người khác đều cảm thấy thực bình thường, như vậy cậu ở thế giới này chính là dị loại, chính là người bệnh!
Này…… Có lẽ cũng là người có cảm giác mắc bệnh tâm thần.
Cố tình, một chậu cây trên bàn mọng nước còn ở quấy rối, phát ra âm thanh bất mãn: “Thật khó chịu, thật khó chịu, muốn uống nước, thật khó chịu……”
“Thứ sáu, tôi đã biết.” Ike Hioso mắt nhìn thẳng, thần sắc hờ hững.
Lần trước chính là vì chậu cây mọng nước ở quấy rối tầm mắt câu lơ đãng một chút, bị Fukuyama Shiaki qua sát cậu phát hiện, truy hỏi cậu nhìn thấy gì, hay là nghe thấy cái gì.
Bác sĩ tâm lý gì đó, thật là phiền toái.
Nói chuyện phiếm đại khái nửa giờ liền kết thúc.
Trợ lý bác sĩ là một cô gái trẻ, mỉm cười thấp giọng cảm khái, “Cậu Ike xem như người bệnh khôi phục rất tốt, cậu ta nhập viện tới nay đều rất phối hợp trị liệu, hai nhân cách giao lưu qua lại, tựa hồ cũng không tiếp tục hiện tượng sinh ra ảo giác, hết thảy đều phát triển ở hướng tốt.”
Fukuyama Shiaki giữa mày có chút trầm ngưng, “Nói không tốt, cậu ta rất thông minh……”
“Ai?” Nữ trợ lý khó hiểu.
“Cô có cẩn thận xem qua báo cáo chẩn bệnh của cậu ta?” Fukuyama Shiaki từ trong ngăn kéo lấy ra một phần folder, mở ra chỉ chỉ kết quả chẩn bệnh, “Nhân cách phân liệt, hai nhân cách đều có chướng ngại thiếu hụt tình cảm, một nhân cách trọng độ hậm hực, có chứng cưỡng bách, có khuynh hướng tự sát, một nhân cách khác ảo giác, vọng tưởng, chướng ngại cảm giác thời gian……”
Nữ trợ lý gật đầu, “Điển hình tình trạng nhân cách phân liệt.”
“Nhân cách phân liệt là bệnh rất phiền toái, yêu cầu điều trị dài kỳ, hiện tại thoạt nhìn hai nhân cách cậu ta đều tiếp nhận đối phương tồn tại, hơn nữa tích cực nói chuyện, nhưng phải chú ý hàn vi hằng ngày của cậu ta, nhân cách phân liệt hoạn chiếm mạnh, biểu tình cực kỳ lãnh đạm, tìn cảm đối với người xung quanh cũng như thế,” Fukuyama Shiaki nói, “Từ điểm này mà xem, cậu ta cũng không có dấu hiệu khỏi hẳn, gần nhất người nắm chủ đạo thân thể cậu ta là nhân cách vọng tưởng? Cậu ta rất thông minh, biểu hiện trước đã tiếp nhận bệnh tình của chính mình, nhưng trên thực tế cậu ta cũng không thừa nhận bênh của mình, hơn nữa còn ngụy trang, lừa gạt, nhân cách đó của cậu ta…… Rất thông minh, giảo hoạt, mà thời điểm nhân cách này xuất hiện, thân thủ còn nhanh nhẹn, nhưng cuộc đời cậu ta không có nói đã tiếp nhận huấn luyện.”
“Nói cách khác, nhân cách này là cậu ta vọng tưởng ra?” Nữ trợ lý suy tư.
“Cần thiết đế cho cậu ta nhận thức điểm này, lại phán đoán nhân cách vọng tưởng có công kích tính không,” Fukuyama Shiaki suy nghĩ một chút, “Bất quá trước mắt nói, ít nhất nhân cách vọng tưởng sẽ không làm ra chuyện tự sát làm hại bản thân…… Gần nhất có liên hệ người nhà của cậu ta không?”
“Có,” nữ trợ lý phóng nhẹ thanh âm, “Bất quá cha mẹ cậu ta đều không tính toán tới thăm cậu ta, nói hai câu liền nói có việc ở vội cúp điện thoại.”
Fukuyama Shiaki nhíu mày, “Bọn họ thật đúng là không có một chút phối hợp chữa trị!”