Nghĩ đến đây, Vân Phù lại quay trở về góc tường nhỏ trong sân.
Nàng đi đi lại lại đến ba lượt, vẫn còn do dự chưa quyết.
Ám vệ ẩn trong bóng tối đã phát hiện nàng từ lâu.
Một tên ám vệ thấp giọng nói với người bên cạnh: “Đầu lĩnh, ở góc tường đông nam có một con mèo lạ, lượn lờ rất lâu rồi. Có cần đuổi nó đi không?”
Tên được gọi là “đầu lĩnh” lắc đầu: “Loại mèo hoang này ở chốn chợ búa phố xá đâu đâu cũng có. Cố tình đuổi lại khiến người chú ý, chỉ cần để ý đừng để nó chui vào phòng chủ tử là được.”
Đúng lúc Vân Phù còn do dự, tai nàng động nhẹ, thân hình ẩn vào bóng tối, rất nhanh không còn tiếng động.
Lúc này, trên người Ngụy Dung lớp mạch máu màu xanh đen đã dừng lan rộng, nửa bên mặt bị nhuộm màu ghê rợn, trông đáng sợ vô cùng.
Hắn nửa nằm trên giường, tóc mai đẫm mồ hôi, lồng ngực và lưng áo trong trắng cũng ướt đẫm, có thể thấy được độc xà dữ dội đến nhường nào.
Một loại độc ác liệt đến thế, cơn đau khi phát tác ắt hẳn khó mà chịu nổi. Thế nhưng nam nhân trước mặt lại cố chịu đựng, chỉ thỉnh thoảng rên khẽ vài tiếng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play