“Ngụy tiểu tử!!! Ta đã nói rồi, ngươi mệnh không tuyệt đâu!!! Chờ đấy cho lão phu! Ngươi chết không nổi đâu!”
Chỉ thấy Hà Chi Nhàn ôm một đống cỏ dại, gào to một tiếng rồi như điên mà lao ra khỏi phòng.
Ngụy Dung sắc mặt bình thản, không chút biểu cảm quét mắt nhìn mấy người còn lại trong phòng: “Sao? Định ở lại phòng ta qua đêm à?”
Thân Thì chỉ tay lên xà nhà, nơi một con mèo đang trốn, dò hỏi: “Công tử, con mèo kia…”
Ngụy Dung không nói, trong mắt hiện rõ vẻ phiền chán đến sắp nhịn không nổi, toàn thân toát ra khí tức “Cút ngay, đừng chướng mắt”.
Tử Thì đã ra hiệu bằng ánh mắt cho các ám vệ khác lui xuống, Thân Thì thấy vậy cũng vội vàng theo sau.
Đám người rời đi, căn phòng lập tức trở nên yên tĩnh trở lại, lặng ngắt như tờ.
Vân Phù tất nhiên cũng nghe thấy lời vị lão giả tóc bạc kia nói. Có thể thấy, ông ấy hẳn là đại phu bên cạnh nam nhân tuấn mỹ này, mà y thuật hẳn không tệ, ít ra cũng nhận ra mớ thảo dược nàng mang đến không phải cỏ dại.
Trong lòng có chút an ủi, động tác vẫy đuôi cũng dịu lại đôi chút. May mà có người hiểu nghề, hy vọng vị lão đại phu kia có thể phát huy hết công dụng mấy vị thuốc ấy, đừng lãng phí vô ích.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT