Yến Tự Lễ một tay khẽ vuốt ve lưng Thượng Doanh Doanh, tay kia lén lút luồn vào trong eo, từng ngón nhẹ nhàng chạm vào da thịt nàng. May mà nàng vẫn giữ vững, không hề để lộ sơ hở. Ánh mắt y lóe lên chút tinh quái, thầm thu những hành động ấy vào tay áo, khóa thắt lưng khẽ kêu vang như tiếng chuông nhỏ.
Dù bước chân nhỏ mang theo chút hơi ấm từ đá lửa, nhưng trong rừng hoang vắng, việc nhóm lửa e sẽ thu hút dã thú nên y không dám làm ồn.
Thấy nàng run run, Yến Tự Lễ vội cúi đầu, lấy đầu ngón tay ấm áp đặt lên trán nàng, dịu dàng nói:
“Đừng sợ, thuộc hạ của trẫm đều là thị vệ tinh nhuệ, không phải bọn ngốc. Hiện tại ta sẽ đưa nàng trở về viện binh, đợi chút nữa sẽ có người tới cứu giá.”
“Chỉ là dã thú ngoài kia tránh vào trong động, chúng ta không tiện đi qua. Nếu ngươi muốn, có thể cùng trẫm đứng ngoài thổi gió lạnh.” Yến Tự Lễ đau lòng thì thầm, dùng hơi ấm của mình ôm ấp lấy nàng.
Thượng Doanh Doanh rúc đầu vào lòng ngực y, nhẹ nhàng đáp: “Không lạnh.”
Chồn trắng khoác trên vai rúc vào, liếm nhẹ cằm y, khẽ cọ qua. Hai người như hai đốm lửa nhỏ giữa nền tuyết trắng mênh mông, chỉ còn nghe tiếng tim đập hòa nhịp, khiến thiên địa hóa nên dịu dàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play