Yến Tự Lễ hơi cụp mắt, vừa hay bắt gặp dáng vẻ nàng len lén lút lút rúc vào lòng áo choàng, hai má đỏ hồng, khóe môi lại cong cong như giấu đi chút thỏa mãn nho nhỏ, nhìn qua vừa đáng yêu vừa khiến lòng người mềm nhũn. Tâm tình hắn trong phút chốc trở nên tốt lạ thường, khẽ nhếch môi trêu chọc:
“Nhìn nàng kìa, tham chút gió mát, lại chẳng sợ lạnh đến tróc da mặt? Đến lúc đó đừng có ôm hũ cao Ngọc Dung mà khóc nhè nửa ngày đấy nhé.”
Thượng Doanh Doanh lập tức quay phắt đầu lại, hai má tròn trĩnh phồng lên đầy bất mãn, dẩu môi đáp:
“Tần thiếp mới không có yếu ớt như vậy đâu.”
Nói rồi, nàng cố tình xoay mặt về phía làn gió mát lạnh thổi từ đỉnh núi tới, giống như cố ý chống đối hắn.
Cơn choáng đầu ban nãy vì bị hắn dằn ép trong xe ngựa giờ đã theo cơn gió núi bay đi sạch, đến cả đầu ngón tay cũng lộ ra vẻ khoan khoái.
Thượng Doanh Doanh do dự một hồi, cuối cùng vẫn nhịn không được mà đưa tay khẽ vuốt bờm ngựa. Từng sợi lông mượt như nước, do cung nhân chăm sóc cẩn thận nên vừa bóng vừa mềm, nhưng vẫn giữ chút dã tính mạnh mẽ. Bàn tay chạm vào, cảm giác ấm áp lại hơi gờn gợn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT