Quân thần hai người vừa uống trà, vừa bàn luận về tình hình nơi biên ải Mạc Bắc. Một bên nhắc đến tộc Lặc Đồ, bên kia lại nói đến người Cát Nhĩ, toàn là những danh xưng nghe thật lạ tai. Thượng Doanh Doanh nghe chẳng hiểu bao nhiêu, chỉ thấy vô cùng thú vị.
Sau khi chính sự đã tạm gác lại, Yến Tự Lễ nhấc chén trà lên khẽ nhấp một ngụm, ánh mắt thoáng ý cười đầy mờ ám, hỏi như đùa mà như tra xét:
— Tĩnh Chi, cháu về kinh cũng hơn nửa năm rồi nhỉ? Trước kia lấy cớ còn trong quốc tang nên trẫm không nhắc đến, nhưng mấy hôm nay lại nghe nói, cháu đi theo vương phi du ngoạn khắp nơi, vẫn chưa chọn được tiểu thư thế gia nào ưng ý hay sao?
Cố Tuy nghe vậy thì cười gượng, vô thức liếc mắt về phía Thượng Doanh Doanh, rồi mới đáp:
— Bệ hạ nói đùa rồi. Gia mẫu vốn thích cùng các phu nhân trong kinh thưởng hoa uống trà, thần chẳng qua đi theo cho có mặt mà thôi, nào có để tâm gì đâu. Chỉ là đi theo cho vui, chứ bản thân thần cũng như trâu uống nước, chẳng phân biệt được gì.
— Vậy sao?
Yến Tự Lễ nhếch môi cười khẽ, ngón tay thong thả ve ve miệng chén trà, giọng nói mang ý trêu chọc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play