Nàng dường như… thế nào cũng chẳng nhúc nhích nổi.
Thượng Doanh Doanh ngây ngốc mặc cho chàng chiếm lấy, dáng vẻ ngoan ngoãn khiến Yến Tự Lễ không thể kìm lòng. Không chờ nàng gật hay lắc đầu, hắn đã cúi xuống, mạnh mẽ giữ lấy cánh môi mềm, hôn nàng nóng bỏng, gấp gáp như muốn nuốt trọn hơi thở.
“Doanh Doanh… cô nương ngoan của ta…”
Hương rượu lan nơi đầu lưỡi, chàng quấn lấy nàng như ong tìm mật ngọt. Nụ hôn ban đầu vội vã, dần dần hóa thành sâu nặng, triền miên không dứt. Chỉ đến khi nàng thẹn thùng khẽ đấm vai chàng, Yến Tự Lễ mới chịu lưu luyến buông ra, khàn giọng thì thầm:
“Cô biết, ngươi đã nguyện ý.”
Môi nàng khẽ hé, hơi thở run rẩy chưa kịp bình ổn, đôi mắt long lanh ngước nhìn, rồi lại vội né tránh. Trong lòng nàng dấy lên nỗi lo: nay Thái tử muốn nàng bầu bạn, nhưng nhiều năm sau, nàng chỉ là một cung nữ nhỏ bé, liệu có thể danh chính ngôn thuận ở lại Đông Cung?
Tựa hồ đọc được tâm tư ấy, Yến Tự Lễ hít sâu, ghé sát tai nàng, nghiêm giọng mà hứa:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT