Cuộc đời vốn ảm đạm của Trần Ngôn bỗng có thêm sắc màu một lần nữa vì một sự cố bất ngờ, nhưng rồi lại bị chính những lời nói của Lý Mậu Sơn làm tan vỡ tương lai mà cậu hằng chờ đợi.
Cậu cứ ngỡ Sơn ca cũng như mình, đều không thể lý giải được vì sao lại xuyên đến thế giới này, nào ngờ người này lại không hề quen biết cậu.
Trần Ngôn thoáng chốc muốn chất vấn cái ý thức thần bí kia, chất vấn vì sao Sơn ca không có ký ức. Thế nhưng nhìn Lý Mậu Sơn đang ôn hòa nhìn mình, ánh mắt tràn đầy mong đợi chỉ để hỏi tên cậu, cậu liền bình tĩnh lại.
Trần Ngôn nắm lấy cổ tay Lý Mậu Sơn, đặt tay hắn lên mặt mình. Nhẹ nhàng vuốt ve vài cái, cậu vững vàng nói: “Ta tên Trần Ngôn.”
Không quen biết thì sao chứ, chỉ cần hắn vẫn là Sơn ca của cậu.
Lý Mậu Sơn hiển nhiên vô cùng vui vẻ với hành động thân mật của đối phương, hắn vuốt ve một lúc, rồi lẩm bẩm mấy lần tên Trần Ngôn trong miệng. Hài lòng gật gật đầu, hắn cười cười nói: “Trần Ngôn, tên dễ nghe đấy. Về sau ngươi chính là Ngôn ca nhi của ta.”
Cuối cùng vẫn không nhịn được dục vọng trong lòng, Lý Mậu Sơn cúi người hôn cậu. Chỉ là, động tác định hôn môi cuối cùng lại đổi thành hôn lên giữa trán.
Giữa trán của ca nhi có nốt ruồi đỏ mang ý nghĩa đặc biệt. Được hán tử hôn lên tức là ca nhi đã chấp nhận lời cầu ái của đối phương. Chỉ là Trần Ngôn lúc này còn chưa hiểu điểm này, cậu đỏ bừng hai má chính vì hành động hôn đó.
Khác hẳn với cách hai người từng ở bên nhau, cử chỉ thân mật như vậy khiến Trần Ngôn có chút không thích ứng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play