Hai nam sinh bị một lực đẩy cực mạnh đẩy ra. Mới liếc một cái đã thấy gáy của người nào đó rõ ràng chưa ngủ đủ, cả hai lập tức cứng đờ. May mà sau khi Bách Yến ném cặp xuống liền không buồn nhìn tới bọn họ.
Lúc này bọn họ mới phát hiện bình nước đã tự động rót đầy cốc cho Lạc Gia.
Ý thức được là mình va vào người khác, hai người kia đỏ mặt vội nói: “Xin lỗi nha.”
Lạc Gia vẫy tay tỏ ý mình không sao, hoàn toàn tỉnh ngủ rồi.
Lữ Vệ Dương nhìn thấy màn thao tác trời giáng của Bách Yến thì không nhịn được huýt sáo: “Ngầu vậy trời, ca tôi!”
Bách Yến cúi đầu liếc thấy vệt sữa bò trào ra bên mép hắn vì quá kích động, liền nhíu mày né sang bên hai bước: “Tránh ra, đừng có ghê tởm.”
Lữ Vệ Dương lau sữa trên miệng, tức tối đập bàn: “Ghê tởm chỗ nào? Cậu nói rõ cho tôi cái coi!” Cái bệnh sạch sẽ chết tiệt của lão Bách lại tái phát!
Cậu ta cũng đâu phải chưa từng có người mê, nhưng mà vừa nãy nhìn thấy màn tiếp cốc kia đúng là quá đẹp trai, động tác mượt như phim slow-motion. Dù là con trai cũng không kìm được mà muốn hò reo.
Chỉ là Bách Yến lười để ý tới cậu ta, rút luôn quyển vở bài tập chữ còn sống động của Lữ Vệ Dương ra bàn, mở xem.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT