Vương Hành Chi im lặng vài giây.
Cô gái này thật sự... không bỏ cuộc.
Tuy lý trí nói với Vương Hành Chi rằng mình không nên như vậy, nhưng trong lòng anh lại trỗi dậy một cảm giác kỳ lạ và khó nói thành lời, đó là một sự thỏa mãn.
Vì thế anh nói:
"Tôi muốn một món quà độc nhất vô nhị." Tốt nhất là do cô tự tay làm.
[TIAN]: “Rõ rồi!”
Duyệt Vân Khởi ngủ lúc hơn ba giờ sáng, đến khi tỉnh dậy đã là một giờ rưỡi chiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT