Đợi đến khi mọi người đi hết, Duyệt Vân Khởi mới len lén hỏi nhỏ Vương Hành Chi:
“Sao rồi? Anh có thấy quen không? Nếu thấy khó chịu gì thì nói em biết nhé.”
"Cô chú đều rất tốt, nhà cũng rất ấm cúng." Vương Hành Chi hơi kéo khóe miệng xuống, “Nhưng mà… anh trông già đến vậy sao? Giống thế hệ của các chú thật à?”
Duyệt Vân Khởi lập tức nhớ lại chuyện “xin lỗi kinh điển” ban nãy, cô mím môi cười, dỗ dành:
“Thôi nào, trẻ con không hiểu chuyện nên gọi bừa thôi, anh chẳng già chút nào cả.”
“Hơn em hai tuổi đấy.” Vương Hành Chi cố chấp.
Duyệt Vân Khởi gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT