Tiểu Bạch cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, mặt mếu máo: “Tối qua lúc rời khỏi cái khách sạn dở hơi đó, em không cẩn thận bị ngã, vali lăn luôn xuống cái hồ nhân tạo bé tẹo trước khách sạn, quần áo ướt hết trơn, còn phải bồi thường cho khách sạn 500 tệ nữa.”
Duyệt Vân Khởi: … Thật sự là thảm quá mức.
“Lúc đó đã khuya, trung tâm thương mại đều đóng cửa rồi, em chỉ đành lôi bộ này từ giỏ đồ dơ ra mặc lại.” Tiểu Bạch trưng bộ mặt đáng thương mách tội, “Sáng nay sếp Vương thấy em ăn mặc thế này, không những không thương xót, mà còn bắt em ngồi ghế phụ nữa.”
Thậm chí còn kéo tấm ngăn trong xe lên, không hề che giấu sự ghét bỏ.
Duyệt Vân Khởi buồn cười: “Chẳng phải tôi đã nói với cậu rồi sao? Sếp Vương bị bệnh sạch sẽ mà.”
Tiểu Bạch gật đầu: “Em biết rồi, combo ba món của tổng tài bá đạo: sạch sẽ, đau dạ dày… còn cái gì nữa nhỉ?”
Duyệt Vân Khởi cũng quên mất. Bên cạnh cô vẫn còn chiếc vali. Cô hỏi: “Xe ở đâu vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play