Hạ Văn Khiên khẽ nói: “Con chỉ là cảm thấy hắn chướng mắt, sợ Mẫu hoàng vì thế mà trong lòng không vui.”
Hạ Thanh Sơn chính là con chuột cống hôi hám, nhìn một cái thôi cũng đủ ghê tởm.
Hiện tại nhìn thấy Hạ Thanh Sơn, hắn liền nhớ lại những hình ảnh hồi nhỏ. Hắn không muốn hồi ức những điều đó, nhưng cố tình lại có thể nhớ rõ. Cứ nhìn một lần, lại cảm thấy ghê tởm thêm một lần.
“Điện hạ, người gần đây có chút nóng nảy.”
Hạ Văn Khiên từ từ thu lại vẻ giận dữ: “Lão sư, con xin lỗi, đối với người đó con không thể kiềm chế được.”
Hắn vẫn chưa nói cho bất kỳ ai về việc mình có thể nhớ rõ ký ức lúc một hai tuổi. Ký ức dơ bẩn như vậy, sẽ làm vấy bẩn lão sư và mẫu hoàng.
“Có lẽ, người nên ra ngoài đi dạo một chút.” Tuân Tử Hoài nói, “Luôn ở trong hoàng cung, không nhìn thấy bên ngoài thì tương đương với việc đóng cửa làm xe. Tương lai người phải làm quân vương, cần phải tìm hiểu nhiều chuyện bên ngoài. Lát nữa Bệ hạ luyện kiếm xong, ta sẽ thỉnh cầu nàng, đưa người ra ngoài đi dạo một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT