Sau bữa sáng, Thiên Nhạn cần đến Ngự Thư Phòng xử lý tấu chương, còn hai đứa nhỏ thì sẽ theo Tuân Tử Hoài học công khóa.
Bận rộn cả nửa buổi sáng, Thiên Nhạn xử lý tấu chương với hiệu suất cao, công khóa của hai đứa nhỏ cũng kết thúc một giai đoạn. Tiếp theo, chính là nàng dẫn hai đứa nhỏ đi luyện kiếm.
Hạ Văn Toàn tay ngắn chân ngắn, cầm một thanh mộc kiếm nho nhỏ, nghiêm túc luyện theo động tác Thiên Nhạn đã dạy, trông thật sự ra dáng ra hình.
Thiên Nhạn phát hiện, trong việc tập võ, Hạ Văn Toàn có thiên phú hơn Hạ Văn Khiên, vì thế nàng liền càng chú trọng phương diện này của Hạ Văn Toàn. Đã có thiên phú này, chắc chắn không thể lãng phí.
Mỗi khi đến lúc này, Tuân Tử Hoài đều ngồi ở một bên, uống trà, ngắm nhìn bọn họ luyện.
Hắn không có thiên phú luyện võ, có lẽ là do ông trời cảm thấy đã ban cho hắn quá nhiều, nên đã phong tỏa thiên phú luyện võ lại.
Hắn chống cằm, nhìn nữ tử tay cầm cự kiếm, múa đến uy vũ sinh phong ở phía bên kia, không cách nào dời mắt. Nàng là nữ tử tôn quý nhất dưới bầu trời này, hắn nghĩ, trong thế gian này không một ai có thể sánh bằng phong thái của nàng dù chỉ nửa điểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play