Ở Hưng Lâm thành, chẳng rõ từ đâu truyền ra lời đồn, nói Tây Bắc vương phi là kẻ nam nhân không từ thủ đoạn: vì cầu phú quý, thế mà hạ dược muội muội mình, rồi tự chui vào kiệu hoa thay thế.
Một thiếu niên đường đường, chẳng nghĩ đến công danh lập nghiệp, lại cam tâm làm trò cười cho thiên hạ, thành ra để người ta chê cười đến chết.
Ngụy Nhược Cẩn nghe được lời đồn kia, đầu óc thoáng chốc trống rỗng. Hắn chưa từng nghĩ có một ngày chính mình lại trở thành vai chính trong chuyện gièm pha đó.
Thượng quản gia lo lắng vô cùng, len lén ngẩng đầu nhìn rồi lại cúi thấp xuống. Trong lòng hắn nghĩ: công tử tất nhiên đang giận dữ.
Ngụy Nhược Cẩn thản nhiên nói:
“Nếu nàng an phận yên ổn, ta cũng chẳng muốn để tâm. Nhưng vì sao cứ không chịu ngồi yên? Bắt nàng lại, đừng để người ngoài hay biết. Còn những kẻ theo sau nàng, cứ đưa hết đến mỏ khoáng.”
Lời đồn vốn chỉ là trò cười để người ta bàn tán, thật giả chẳng ai bận lòng. Muốn diệt cũng không khó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT