“A Cẩn, ngươi đừng tức giận… Ta chưa bao giờ nghĩ nửa đời còn lại sẽ sống mà không có ngươi.” Lận Hành hơi luống cuống, thấy bộ dáng Ngụy Nhược Cẩn lạnh nhạt thì không khỏi thấp thỏm.
“A Cẩn…”
Ngụy Nhược Cẩn kéo tay Lận Hành lại, nhẹ giọng nói:
“Ta không giận, chỉ là…” Nhất thời hắn không biết nên mở miệng thế nào, trong lòng nhiều hơn là tức chính bản thân mình. “Chỉ là ta có chút nghĩ không thông, A Hành… Ngươi hiểu chăng? Hắn vốn không phải phạm nhân, cũng chẳng phải tội nhân, vậy mà lại bị chúng ta giam trong địa lao.”
“Ta nghĩ… chúng ta nên thả hắn, chỉ là…”
Chỉ là hiện thực ép buộc, khiến hắn không thể buông tay với Ngụy Nguyên. Chỉ cần Ngụy Nguyên ra ngoài, Ngụy gia lập tức sẽ bị các thế gia khác liên thủ phản kích.
“Ta biết ngươi mềm lòng, nhưng có những việc không thể chỉ dựa vào mềm lòng mà giải quyết. Ngụy Nguyên nếu rời khỏi, e là thật sự khó giữ được mạng. Huống hồ, Tây Bắc tuy khổ hàn, nhưng lợi ích ở đây đủ để khiến các thế gia khác động tâm. Nếu không, sao lại tới lượt người Ngụy gia can dự.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT