Tống Thiêm Tài có biết Lâm Tiểu Mãn, người này chính là cháu ngoại của lão thợ săn năm xưa. Còn nhớ năm năm trước, Trần Đại Thạch gom góp đủ bạc rồi mang về chuộc thân cho Lâm Tiểu Mãn. Lão thợ săn lúc sinh thời vẫn còn mạnh khỏe, lại có thể nhìn thấy đứa cháu ngoại mình yên ổn sống cạnh Trần Đại Thạch, trong lòng càng thêm yên tâm.
Chuyện này vừa lan ra, người trong thôn Trần gia ai nấy đều không ngớt lời khen Trần Đại Thạch có tình có nghĩa. Huống hồ hắn lại có tay nghề săn bắn, dáng người cường tráng, rắn chắc, không ít gia đình có con gái đều ngấm ngầm tỏ ý muốn gả con cho hắn. Chỉ tiếc, Trần Đại Thạch lại không hề có ý ấy, ai đến cũng từ chối. Sau này lão thợ săn qua đời, hắn thủ tang suốt ba năm. Lúc đó Tống Thiêm Tài còn đang ở bên ngoài học hành, nên cũng chẳng còn nghe nhắc đến hắn nữa.
Trần Quế Chi vừa rồi nói qua một câu nhẹ nhàng, kiểu như việc Trần Đại Thạch sống chung với một nam nhân là chuyện đương nhiên, khiến Tống Thiêm Tài hoàn toàn sững sờ. Trần Quế Chi với Tống Đại Sơn là những người xưa cũ nghiêm khắc, vậy mà lại có thể thoải mái tiếp nhận chuyện này? Thậm chí ngay cả thời hiện đại, nhiều người già còn không thể chấp nhận nổi nữa là…
Tống Thiêm Tài suy nghĩ kỹ lại, lúc này mới phát hiện mình đã bỏ sót một điểm rất quan trọng. Được Trần Quế Chi nhắc nhở, hắn mới nhớ ra: bốn thôn Tống – Trần – Phùng – Vạn quanh đây đều là dân di cư từ Tuyền Châu chạy nạn tới vào cuối thời tiền triều. Mà ở Tuyền Châu, việc lập khế ước huynh đệ là chuyện vô cùng bình thường.
Hồi đó Tuyền Châu đâu có phồn hoa như bây giờ, chỉ là vài làng chài nhỏ bên sông, đất đai ít mà người lại đông. Nam thanh niên phần lớn sống bằng nghề đánh cá. Đặc biệt, người Tuyền Châu khi ấy rất trọng nam khinh nữ, bởi vì đánh cá và trồng trọt vốn cần sức vóc, nam nhân trời sinh đã có lợi thế, nên trong những hoàn cảnh gian khổ đó, họ có thể cống hiến nhiều hơn cho gia đình.
Cũng chính vì vậy mà phụ nữ càng trở nên quý giá. Gia đình có con gái cũng không muốn gả vào nhà nghèo như mình, thường tìm chỗ tốt hơn ở thôn khác để gả con. Thế là trong làng dần dần xuất hiện nhiều nam nhân “ế vợ”. Cuối cùng, có những nam nhân trong gia đình đông anh em, vì không muốn tăng thêm gánh nặng, lại muốn tích góp được ít bạc cho huynh đệ cưới vợ sinh con, bèn kết nghĩa và sống chung với một nam nhân khác.
Đến khi già đi, bởi vì họ đã cống hiến cả đời cho gia đình, thường thì huynh đệ hoặc cháu trong nhà sẽ gả con cho, hoặc quá kế con trai cho họ để phụng dưỡng lúc tuổi xế chiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT