Tống Đại Sơn cùng mọi người đến nha môn, còn Trần Quế Chi thì vừa đến trấn trên đã tách ra, một mình đi đổi bạc.
Tới nha môn, đám nha dịch và lý chính vốn cũng quen biết từ trước, Tống Đại Sơn lại chuẩn bị ít bạc đưa sang, nên việc sửa đổi hộ tịch cũng diễn ra suôn sẻ. Ông thay mặt Tống Tiến Bảo và cả nhà ba người của hắn làm riêng một hộ khẩu, giao năm trăm đồng tiền làm lệ phí, rất nhanh đã được xử lý xong.
Tống Đại Sơn cầm lấy tờ giấy hộ khẩu mỏng manh trong tay, lòng dâng lên nỗi phức tạp khó tả. Từ cái ngày đem Tống Tiến Bảo nhập hộ vào nhà mình, ông chưa từng nghĩ sẽ có ngày phải tự tay đưa tên hắn ra khỏi đó.
Tống Đại Sơn vốn là người mềm lòng, trọng tình cũ. Tống Tiến Bảo khi mới bảy tám tuổi đã được đưa về Tống gia, ông thật lòng xem hắn như con ruột. Dù trong lòng thiên vị Tống Thiêm Tài nhiều hơn, nhưng vì sợ Tiến Bảo tủi thân, cũng sợ người ngoài nói ông không công bằng, nên ông đã cố gắng đối đãi tử tế. Cho hắn đi học, học không thành thì lại hạ mình đi nhờ người quen cho hắn vào làm ở tửu lâu. Thậm chí có thể nói, ngay cả với Tống Thiêm Tài, ông cũng chưa từng khúm núm đến mức đó.
Mà ông làm vậy, chẳng phải chỉ vì trong lòng luôn canh cánh một nỗi lo: nếu chẳng may Tiến Bảo không phải con ruột, thì ít ra cũng không thể để hắn phải chịu thiệt trong nhà. Bây giờ, cầm tờ hộ khẩu trên tay, Tống Đại Sơn không khỏi tự hỏi — mấy năm nay mình có làm sai gì chăng? Đứa nhỏ trước kia ngoan ngoãn hiếu thuận, sao giờ lại thành ra như vậy? Rốt cuộc là lỗi của ai?
---
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT