Chưa đợi Thư Nghiên nói, Tôn thị ngồi cạnh Triệu thị bỗng thở dài một hơi: “Nghĩ lại thì Cửu đệ muội cũng là nhất thời hồ đồ, không biết sở dĩ quận chúa cho phép Tố Ninh biểu muội nhập môn, cũng là vì muốn tốt cho con nối dõi của Cửu đệ và Cửu đệ muội. Nhất thời hiểu lầm tấm lòng này của quận chúa, cháu dâu xin thay Cửu đệ muội tạ lỗi trước.”
Thư Nghiên chỉ là mất trí nhớ, chứ đâu có ngốc, Tôn thị này thoạt nhìn câu nào cũng như đang giúp nàng, nhưng thực chất mỗi câu đều đang đóng tội cho nàng.
Thư Nghiên hỏi ngược lại: “Lời của vị Đại tẩu này ta nghe không hiểu. Ngay cả ta còn không rõ mình rốt cuộc đã phạm lỗi gì, vì sao tẩu tẩu lại vội vàng nhận tội thay ta trước vậy? Hay là Đại tẩu đây chỉ sợ thiên hạ không loạn?”
Lời này vừa ra, những người có mặt đều đồng loạt nhìn về phía Tôn thị.
Tôn thị không phải lần đầu nói những lời như vậy, trước đây mọi người chỉ cho rằng nàng ta lương thiện, quen làm người hòa giải, nhưng lại không suy nghĩ sâu xa. Sau khi Thư Nghiên nói vậy, hình như đúng là có gì đó không ổn.
Tôn thị không ngờ nữ tử bình thường ít nói lại nói chuyện sắc bén như vậy, nàng ta cố nén sự hoảng loạn trong lòng, lộ vẻ ai oán: “Cửu đệ muội dù không lĩnh tình, hà cớ gì lại vu oan cho ta như vậy. Trong lòng ta thân thiết với quận chúa nên mới mặt dày ở lại trong phủ. Cửu đệ muội bây giờ nói ta như vậy, ta thật không tiện ở lại đây nữa.”
Bà ta lại đứng dậy lau nước mắt nói với Vân Dương quận chúa: “Đại lang mấy hôm trước ở bên ngoài mua một căn nhà, tuy nhỏ nhưng cũng đủ cho mấy miệng ăn nhà chúng ta ở.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play