Bốn mắt nhìn nhau, hơi thở như có thể nghe thấy.
Thư Nghiên vành tai hơi nóng lên, không cam chịu yếu thế trừng mắt nhìn hắn.
Nào ngờ hắn lại như dỗ dành trẻ con: “Muốn ăn?”
Thư Nghiên rất muốn cứng rắn nói không ăn, nhưng đối diện với đôi mắt quá đỗi đen láy kia, nàng như bị quỷ sai thần khiến gật đầu.
Hắn cho dừng xe ngựa, phân phó Thư Mặc đi mua.
Công tử nhà mình từ trước đến nay sợ phiền phức nhất, lại không bao giờ đi chung xe với ai.
Biết rõ nương tử đã lên xe ngựa của mình, vậy mà một chút cũng không nổi giận, lại còn mua đồ ăn vặt dỗ dành nương tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT