Sau vụ bản sao bị Kỳ Huyền nghiền nát, không ai còn dám nói gì thêm.
Tô Diệc lại trở thành trung tâm.
Nhưng là trung tâm của nghi ngờ.
---
🌫️ Ba người chơi bỏ trốn trong đêm.
Một người không kịp, bị treo ngược trong gương nhà tắm, máu nhỏ từng giọt xuống chậu.
Sáng hôm sau, có thêm người mới đến phó bản.
---
🔮 Tên: Lâm Nhiên
– Người chơi từng sống sót qua 6 phó bản.
– Trầm lặng, kiệm lời, luôn đeo kính râm.
– Có năng lực kỳ lạ: mỗi khi nhìn vào mắt ai đó quá 5 giây, sẽ thấy “bóng linh hồn thật” của họ hiện lên phía sau đồng tử.
Ngay khi vào, Lâm Nhiên chạm mắt với Tô Diệc.
5 giây…
6 giây…
Lâm Nhiên giật lui, sắc mặt trắng bệch, đập lưng vào tường:
> “Không phải… không thể nào… Cậu… có… hai người bên trong...”
> “Hắn... hắn nhìn tôi và cười. Rất điên... Mắt hắn đỏ, và hắn... hắn đang ghen!”
---
🌒 Mọi người nhìn sang Tô Diệc.
Một vài người run run lùi lại.
Một người bắt đầu lẩm bẩm:
> “Có khi nào Tô Diệc bị quỷ nhập không?”
“Hay là… hắn bị bản sao chiếm rồi?”
---
Tô Diệc vẫn mỉm cười. Rất nhẹ nhàng.
> “Không phải tôi là người giết bản sao đêm đó sao? Vậy các bạn nghĩ... tôi cũng là bản sao à?”
> “Hay là... các bạn cần ai đó khác để... hỏi thẳng?”
Vừa dứt lời – gương mặt Tô Diệc bắt đầu biến đổi.
Ánh mắt từ dịu dàng thành u tối.
Mái tóc bạc lạnh buốt phủ xuống vai.
Khuôn mặt như điêu khắc, xinh đẹp đến mức khiến người khác hoảng sợ, vì… không còn là người.
---
🩸 Kỳ Huyền xuất hiện.
Không ai hiểu chuyện gì. Chỉ thấy người đang đứng kia... thay đổi dáng người, ánh mắt, khí chất, và sát ý... chỉ trong chớp mắt.
Hắn đưa tay bóp nhẹ cằm Lâm Nhiên.
> “Thấy được tao? Mắt thú vị đấy.”
“Nhưng nhìn lâu vậy… là có ý gì?”
Lâm Nhiên không dám thở.
Kỳ Huyền quay sang cả nhóm:
> “Nghe đây. Tụi mày có thể nghi ngờ bất kỳ ai, trừ em ấy. Một sợi tóc của Tô Diệc mà rụng là… tao kéo cổ từng đứa qua gương cho xem nội tạng mình thế nào.”
---
Người chơi hoảng loạn. Nhưng không dám phản bác.
---
🌕 Đêm xuống. Tô Diệc và Huyền ngồi bên nhau trước tấm gương lớn.
> 【Anh không cần xuất hiện dọa người ta vậy đâu.】
【Em tự xoay xở được.】
> 【Không. Em không phải xoay xở. Em được giữ. Bởi anh.】
Tô Diệc nhìn vào gương, khẽ chạm ngón tay lên mặt phản chiếu – nơi cả hai nhân cách cùng hiện ra.
Một Diệc – một Huyền.
Đôi mắt khác nhau.
Nhưng cả hai đều… đang nhìn nhau.
> 【Anh từng nghĩ nếu mình là thật, em sẽ yêu anh như vậy không?】
【Nếu em không cần vỏ bọc, không cần mặt nạ… liệu em có chọn anh không?】
Tô Diệc nhắm mắt lại.
> 【Em không biết. Nhưng nếu anh không có thật... thì tại sao… ánh mắt em lại dừng ở anh lâu đến vậy?】
---
✨ Ngoài cửa sổ, gương trong thành phố bắt đầu nứt vụn… Có thứ gì đó đang trồi lên từ bóng đêm.
> Một phó bản mới sắp mở: Kẻ Trong Gương Đã Biết Tên Em.